LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1848

Dứt lời, hắn cùng Trương Đại và Trương Ngạc ra cửa, bên ngoài có

người hầu của Dương Thạch Hương đang chờ.

Trương Ngạc quay đầu nhìn thiếu nữ kia, không khỏi hâm mộ nói:

- Giới Tử quả nhiên có vận khí tốt, có thể tìm ra một bảo bối như thế ở

phố Tam Đại. Còn tỳ nữ tùy thân Lục Mai của ta, thị tỳ Tố Chi của đại
huynh chỉ hữu dụng khi ở trên giường, xuống giường thì thành thứ vô
dụng.

Trương Nguyên nói:

- Ừ ừ, đó gọi là bình hoa.

- Bình hoa.

Trương Ngạc khinh ngạc, sau đó lập tức cười sằng sặc, hiển nhiên đã

hiểu thâm ý của “bình hoa”. (kỹ nữ; cô đầu (thời xưa chỉ kỹ nữ hoặc những
thứ có liên quan đến kỹ nữ) Cười đùa một chập thì đã đến hiệu sách của
Dương Thạch Hương. Nơi này thông với hậu viên của Dương gia, nằm bên
bờ sông Thanh Long, cách miếu Thủy Tiên không xa. Một dãy gồm mười
gian phòng ngói lớn, Dương Thạch Hương đã đến trước cùng một vị lão sử
của Huyện hộ phòng. Lão sử này đến tính toán giá trị hiệu sách của Dương
gia, ông vừa nhìn vừa hỏi, định giá khá tỉ mỉ.

Thợ thuê của hiệu sách gồm có thợ viết, thợ khắc, thợ in ấn. Thợ viết

một người, thợ khắc mười hai người, thợ in ấn sáu người, còn có hai người
làm tạp vụ, quy mô như thế chỉ có thể xem là hiệu sách nhỏ. Dựa vào bất
động sản hiệu sách Dương thị, bản khắc hiện tồn, gỗ lê mà bản khắc dùng
và giấy, lão sử Huyện hộ phòng ước giá khoảng một ngàn hai trăm lượng
bạc. Đây hẳn là đánh giá cao rồi, Trương Nguyên cũng không tính toán, từ
Dương Thạch Hương lấy một ngàn hai trăm lượng bạc nhập cổ thư cục Hàn
Xã, mười lượng bạc một cổ, tổng là một trăm hai mươi cổ. Dương Thạch
Hương nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.