LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 196

- Tam công tử dạo này học vấn rất có tiến bộ, nói chuyện toàn những

câu rất uyên thâm sâu sắc, làm tại hạ đây vẫn chưa thông tỏ hết được.

Trương Ngạc càng cười lớn hơn.

Trương Nguyên cũng nhịn không được, cất tiếng cười to. Mãi lâu sau

mới lên tiếng:

- Tam huynh đến thật đúng lúc, đệ đang có chuyện cần nhờ huynh giúp

đỡ đây.

Thái độ của Trương Ngạc bây giờ đối với Trương Nguyên đã thay đổi,

trước đây là bị ép buộc nên không thể không nghe theo sự ra lệnh của
Trương Nguyên, hô đi thì phải đi, gọi tới là phải tới, cục tức này không thể
nào nuốt trôi được.

Động một cái là tên Trương Nguyên này lại lên mặt uy hiếp gã, mà lần

nào cũng ngọt xớt nói là “thương lượng”, rồi “bàn bạc”... Thế mà trưa nay
hắn lại rất trượng nghĩa che giấu cho mình, điều này khiến cho Trương
Ngạc cảm thấy rất hài lòng. Gã là người như vậy đấy, tính tình nóng nảy
cọc cằn là thế, nhưng hễ cứ đối tốt với gã một cái là gã sẽ sẵn sàng moi hết
ruột gan ra ngay.

Trương Ngạc khẳng khái đáp: "Có chuyện gì cứ nói."

Trương Nguyên bèn nói ra chuyện muốn mượn hai tên thủ hạ đi theo

Phạm Trân ra khỏi thành.

Trương Ngạc nói:

- Hai người thôi thì sợ không đủ. Bốn người đi! Dù sao đám người ấy

cũng chả có việc gì, đợi lát tôi về nhà sẽ nói một tiếng với quản gia. Mà
Lão Phạm, huynh ra khỏi thành có việc gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.