LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2085

lại hù chết gã.

Trương Nguyên cười một tiếng, thầm nghĩ:

- Trường học đời sau cũng có nhiều sư đồ ác vậy, nhưng học trò sau này

khi công thành danh toại lại rất ít người quay lại gây phiền phức, chỉ cười
trừ thôi.

Mao Giám Thừa này thấy các chư sinh nháo nhác một hồi, mới tỉ mỉ nói

về giám quy, cái gì mà không được phép đội mũ, không được phép thắt
lưng, không được mang khan phục thường nhân, không được tới giảng
đường khác nghị luận, dám có ý làm nhục sư trưởng hay gây sự với giám
sinh khác, đều sẽ bị phạt nặng, đây là giám quy về phương diện lễ nghi.
Phương diện quản lý đời sống, học đồ các ban phàm là có việc phải bẩm
báo với giáo quan của lớp đó trước, giám sinh nếu muốn ra ngoài, phải có
“lệnh bài ra vào”. Lệnh bài này mỗi lớp chỉ có một, do sinh đồ trực nhật
quản, không có lệnh bài mà tự ý rời lớp, thống quyết (xử phạt bằng trượng
hình), trước khi trời tối mà không về, thống quyết, giám sinh ở trường, hiệu
phòng do Quốc Tử Giám thống nhất sắp xếp, không được tự ý ở chỗ của
người khác, không được ở trọ bên ngoài. Nửa đêm điểm danh mà không có
người, thống quyết, trong phòng không được phép say sưa ca hát, không
được làm ồn, không được bàn chuyện thị phi. Về phương diện học tập, nếu
không thể hoàn thành bài tập giáo quan quy định, mỗi tháng sẽ bị hạ một
bậc, thống quyết...

Chư sinh nghe vậy thầm kinh hãi, động một tẹo là lại bị thống quyết, ai

chịu được. Có giám sinh biết chuyện cũ của Quốc Tử Giám, thấp giọng nói
với người bên cạnh:

- Đều là bày ra làm vẻ thôi, đâu có nghiêm như vậy, đường huynh của ta

là lão giám sinh rồi, không những thuê phòng trọ ở ngoài, còn thường
xuyên tới phòng ở sông Tần Hoài rượu chè ca hát, đương nhiên, có quan hệ
tốt với giám thừa và giáo quan bổn đường thì tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.