LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2304

Y vô cùng vui mừng khi chủ tớ bốn người thuận lợi đến được chỗ chiếc

thuyền ở sông Võ Định Kiều. Uông Nhữ Khiêm thở phào nhẹ nhõm, y rửa
mặt, đám tùy tùng pha trà, y uống vào lấy lại tinh thần để bình tĩnh hơn. Y
còn nghĩ nên làm thế nào để trả thù anh em Trương thị, nhất là Trương
Nguyên và cả con tiện tỳ Vương Vi kia nữa, dám đối mặt chỉ trích y, thù
này không báo y thề không phải là quân tử nữa.

Ngồi thuyền rời Võ Định Kiều, xuôi theo dòng nước, chậm rãi đi tới đối

diện trường thi, nhìn thấy trên bờ phải trường thi có vài ánh đèn dầu thưa
thớt. Khu kiến trúc khổng lồ vắng vẻ không một tiếng động, bên bờ tả ngạn
Cựu Viện đèn đuốc sáng trưng chiếu đến cùng với tiếng đàn du dương sôi
nổi, có rất nhiều du khách dạo chơi ở thuyền hoa Tần Hoài trên bờ hồ này.
Thuyền nàng Trung Mỹ Cơ diễm lệ cùng chiếc quạt tròn và mái tóc búi
nghiêng nàng đang ngồi trên thuyền thổi tiêu hoặc đánh đàn để thu hút
khách.

Uông Nhữ Khiêm quyết định đêm nay sẽ tìm một Mỹ Cơ trên thuyền

hoa, sẽ cùng nàng thức suốt đêm nay để chính mình được an ủi. Vì thế y ra
lệnh cho thuyền chèo ghé sát một phòng gần bờ sông, vừa lúc ấy có người
kêu lên:

- Huy Châu đại danh sĩ Uông Nhữ Khiêm có thể ở trên thuyền này?

Uông Nhữ Khiêm tự hào cảm thấy “danh tính của ta đúng là không

nhỏ”, đang hắng giọng định trả lời đột nhiên y cảnh giác, ra lệnh cho người
chèo thuyền không được lên tiếng. Y nhướn người ra phía trái cửa buồm
nhìn lên bờ, chỉ thấy trên bờ một đám người cao thấp đứng tụ lại một đám.
Y liền có cảm giác không ổn vội vàng ra lệnh cho người chèo thuyền mau
chèo nhanh rời khỏi bờ.

Trên bờ nghe một tiếng quát mắng:

- Chính là chiếc thuyền kia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.