LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2337

Nhiên ra xem. Thể chữ thư pháp nối liền của Đạm Nhiên rất đẹp, chữ giống
như người, trong thư viết rằng:

-Vào mùa nóng thì sống trong mái nhà tranh trên núi Bạch Mã... Tùng

cao đá trắng, trúc mai lưa thưa, khiến người ta rơi vào sự tĩnh lặng, đứng
trên đình trúc trông về nơi xa, hồ lớn ở phía đông như vương vấn những sợi
tơ màu lục bích, ngày ngày nhớ chàng, như nước chảy không ngừng, nhớ
lại những hồi ức trước đây... lúc nào cũng như trong mơ, cây hải đường bên
đình rũ bóng mát... ngâm lên ở nơi sau thẳm, không biết năm sau có thể gặp
lại chàng vào lúc hoa hải đường nở hay không...

Trương Nguyên xem thư xong thì mỉm cười, tim như bay đi ngàn dặm.

Năm trước khi đang đọc sách nghỉ mát trên núi Bạch Mã đã đá cầu cùng
Đạm Nhiên, cảnh ngắm trăng, ăn dưa từng cảnh tượng lần lượt được tái
hiện.

Lá thư trong tay đột nhiên bay mất, Trương Nguyên vội quay đầu lại thì

nhìn thấy tam huynh Trương Ngạc đã cướp lấy, lớn tiếng đọc:

-Không ai là không có chuyện cảm động, cảnh vật rất trữ tình.

Trương Nguyên giành lại lá thư, cau mày nói:

-Tam huynh, chớ có trêu đệ.

Trương Ngạc thấy Trương Nguyên không vui cũng không dám đòi xem

thư nữa, chỉ vào chiếc hòm bằng gỗ nhãn hỏi:

-Xem thử Thương tiểu thư xa xôi ngàn dặm gửi cho đệ cái gì nào, việc

này thì được chứ?

Trương Nguyên mở chiếc hòm ra, bên trong là một y phục mùa thu, hai

bộ đồ mùa đông, một đôi giày vải, một đôi ủng da, một chiếc quạt, một
chiếc nghiên mực Đoan Khê, còn có hai bức họa của Thương Đạm Nhiên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.