LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 436

thân quen, lần đầu tiên gặp mặt đã liền mời hắn đến phủ ngắm hoa cúc, ý tứ
đó không cần nói cũng hiểu. Như vậy ngày mai sau khi đến viếng thăm
Thương phủ, hắn phải mau chóng xin mẫu thân cho người đến Thương phủ
làm mai thôi. Nghĩ đến việc vừa rồi ở bên cầu Quang Tương, Thương thị
nữ lang ở trong xe ngựa nhìn hắn chăm chú, trong lòng Trương Nguyên
liền nóng lên, lần đó ở Thương Đào viên là cuộc gặp gỡ tình cờ, một trận
mưa, một ván cờ, một bài thơ, thật sự là duyên phận, lần gặp gỡ ở hòn đảo
giữa hồ đó trong nháy mắt hiện lên rõ mồn một như vừa chỉ xảy ra mới đây
thôi, khi đó Thương Đạm Nhiên nhẹ nhàng nhảy lên bờ, nàng mặc bộ y
phục màu xanh nhạt, ống tay áo hẹp được làm bằng vải bồi đế giấy, chân
mang giày thêu đế bằng, không nhìn thấy hắn và Vũ Lăng ngay bên cạnh,
hai tay nàng nâng lên quá đỉnh đầu, lộ ra cổ tay trắng nõn, đôi chân trần
chạm xuống đất nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn, hắn cảm thấy hành động đó
thật là duyên dáng yêu kiều giống như một tiên nữ giáng trần vậy.

- Giới tử!

Trương Đại nhắc nhở:

- Đại tông sư gọi hai chúng ta qua đó kìa!

Trương Nguyên phục hồi lại tinh thần, theo đại huynh Trương Tông Tử

đi đến trước bàn tiệc của Vương Đề Học và Từ tri phủ, rồi cùng thi lễ.

Vương Đề Học tóc đã bạc, lúc này tính tình đang hòa nhã dễ gần, đâu

còn cái uy như hung thần như lúc ở Minh Luân đường ban nãy, làm cho các
chư sinh phải hết mực kinh sợ nữa, lão nói với Trương Đại:

- Năm ngoái Trần Mi Công đến Võ Lâm, còn nói với ta, lúc ngươi còn

nhỏ đã có thể làm câu đối để đối lại việc bị gã trêu ghẹo, ha ha, “Mi Công
giao lộc, huyện Tiền Đường lý tống tiền (Mi Công cưỡi hươu, tống tiền
huyện Tiền Đường) nhanh nhẹn làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.