LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 478

-Ừ, bí mật.

Lúc này Thương Cảnh Huy mới yên tâm, hăng hái đi xuống đình, nắm

tay tỳ nữ Phương Hoa đi xuống núi.

Trương Nguyên một thân một mình đứng trong đình lắc đầu cười. Rất

nhiều người khi còn nhỏ có rất nhiềy ý tưởng và nguyện vọng kỳ quái, sau
khi lớn lên đều như giấc mộng, biến mất không còn một dấu vết. Tiểu Huy
cũng có thể như vậy. Đến khi lớn hơn một chút, nó sẽ hiểu rõ đây là việc
không thể nào, thậm chí còn quên rằng năm xưa đã có tâm sự buồn cười
như vậy. Qua lời của quản sự đứng dưới bờ sông, Thương Chu Đức đã biết
tiểu muội Thương Đạm Nhiên đã dắt theo tiểu Huy đi đến nơi này.

Cậu ta cười thầm trong lòng, cũng không cảm thấy có gì không ổn. Lễ

giáo trói buộc từ thời Vạn Lịch đến nay đã càng ngày càng lỏng lẻo. Cấp
bậc chế độ từ từ sụp đổ. Trong năm Hồng Vũ, quy định về trang phục, nơi
ở, xe kiệu và những quy định về đẳng cấp đã không còn được người ta tuân
thủ. Khu nhà to rộng của phú thương được mô phỏng giống phủ vương hầu,
tơ lụa chỉ cần mua là có thể mặc, người xuất thân gia nô cũng dám đi kiệu.
Phu nhân dạo chơi ngoài thành, vào miếu thắp hương, xuất đầu lộ diện đã
là chuyện không thể trách.

Cho nên nói Thương Đạm Nhiên gặp gỡ Trương Nguyên ở vườn cúc

nhà mình thì có là gì. Hôm nay Trương Nguyên trở về cũng sẽ sai người
đến xin cưới.

Thương Chu Đức nghĩ như vậy liền đi lên núi. Khi lên tới trúc đình trên

vườn cúc thì hắn không nhìn thấy tiểu muội và cháu gái đâu, trong lòng biết
ngay là họ đã đi trước, cũng không nhắc tới, chỉ hỏi Trương Nguyên là hoa
cúc nơi này thế nào.

Trương Nguyên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.