LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 518

dưới nhà đang uống trà sưởi ấm. Trên bếp lò nhỏ đang hầm canh hạt sen
ngân nhĩ. Đó là Trương mẫu Lã thị bảo chuẩn bị cho Trương Nguyên. Ban
đêm Trương Nguyên đọc sách luyện chữ, trước khi ngủ uống một chén
canh hạt sen thì có thể dưỡng thần mà cũng lót dạ ấm bụng. Trước kia là do
Y Đình nấu canh hạt sen. Tối nay có Mục Chân Chân ở đây nên Y Đình có
thể rảnh rỗi một chút. Chuyện trong chuyện ngoài, chuyện gì Mục Chân
Chân cũng có thể làm được. Nấu canh hạt sen phải đảo qua trước rồi mới
thả hai miếng đường phèn vào. Đường phèn được đựng trong một bình sứ.
Khi Mục Chân Chân thả đường phèn vào thì thấy bộ dạng Thỏ Đình với cái
miệng nhỏ nhắn đang thèm nhỏ dãi, nàng liền nhặt một ít đường phèn đưa
cho Thỏ Đình. Thỏ Đình mút lấy lia lịa, lóng ngóng nói:

-Ngọt quá. Chân Chân tỷ cũng ăn một ít đi. Thái thái và thiếu gia sẽ

không mắng đâu.

Mục Chân Chân múc hạt sen vào trong chén sứ men xanh, rồi đổ nước

vào, nhẹ giọng cười nói:

-Ta không ăn. Để ta bưng cho thiếu gia.

Hôm nay Trương Nguyên chạy đông chạy tây, ban đêm mới được yên

tĩnh đọc hết hai quyển sách bát cổ. Hắn không dám qua loa cho xong
chuyện vì hắn muốn đưa cho Vương lão sư phê duyệt, lấy lại mười hai
phần tinh thần. Đọc xong hai quyển bát cổ, thấy thời gian còn sớm, hắn liền
vẽ “linh phi kinh”, ngưởi được mùi thơm của hạt sen, ngẩng đầu lên thì đã
thấy Mục Chân Chân bưng canh hạt sen vào.

Trương Nguyên nhìn Mục Chân Chân hai tay bưng chén canh hạt sen

đến trước mặt hắn. Mu bàn tay của Mục Chân Chân trắng nhẵn nhụi nhưng
trong lòng bàn tay lại thô ráp sần sùi. Khi nàng buông chén sứ men xanh thì
có thể nghe tiếng cọ sát của ngón tay thô ráp với chén. Xem ra bàn tay của
nàng là nơi dễ bị nứt nẻ nhưng lại không thấy có dấu hiệu tím bầm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.