LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 147

"Tôi sẽ lựa chọn điều đó!" ngôn từ của nàng ngang ngạnh, nhưng

giọng nói run rẩy vì sợ hãi.

"Tốt thôi!" ta bật lại

"Tốt thôi!" nàng hét lên

Ta biến mất trong một cột lửa, thành công trong việc khiến mọi thứ

thật sự khó xử.

Qua hàng thế kỉ, Sibyl thật sự khô héo, như những gì ta đã đe dọa. Thể

trạng bình thường của nàng kéo dài lâu hơn bất kì người thường nào, nhưng
nỗi đau ta đã gây ra cho nàng, nỗi đau tinh thần kéo dài...Thậm chí nếu ta
có hối hận lời nguyền hấp tấp đó, ta cũng không thể lấy lại nó được nữa
cũng như nàng không thể rút lại lời ước. Cuối cùng, khoảng cuối đế chế La
Mã, ta nghe nhiều tin đồn rằng cơ thể Sibyl đã phân hủy hoàn toàn, nhưng
dù vậy nàng vẫn không thể chết. Sự có mặt của nàng vẫn kéo dài cuộc đời,
tiếng thì thầm mờ nhạt của nàng, trong 1 bình thủy tinh.

Ta cho rằng cái bình đó đã thất lạc khoảng thời gian sau đó. Rằng

những hạt cát của Sibyl đã hết. Nhưng nếu ta sai thì sao? Nếu nàng vẫn còn
sống, ta nghi ngờ nàng sẽ không dùng tiếng thì thầm mờ nhạt đó để làm
người ảnh hưởng truyền thông cho Apollo nữa đâu.

Ta xứng đáng với lòng căm thù của nàng. Ta giờ đã nhận ra điều đó.

Ôi, Jason Grace... ta đã hứa với cậu ta sẽ không quên kiếp sống của

một con người. Nhưng tại sao nỗi ân hận của con người lại đau đớn quá
vậy? Tại sao không có công tắc tắt nó đi?

Và nghĩ về Sibyl, ta không thể kiềm chế nghĩ về người phụ nữ trẻ khác

với 1 lời nguyền: Reyna Avila Ramírez - Arellano.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.