LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 279

hát mà bọn chim sẽ ghét đi!"

Tuyệt. Không chỉ Reyna cười vào mặt và làm vỡ mũi ta, giờ ta là anh

chàng cô tìm đến để bày tỏ sự ghê tởm.

Tuy vậy... ta vẫn tắc nghẹn ở cái cách cô nói ta từng là 1 vị thần. Cô

dường như không có ý xúc phạm. Cô nói nó gần giống như 1 sự nhượng bộ
- như thể cô biết ta đã từng là 1 vị thần tồi tệ đến thế nào, nhưng vẫn hy
vọng rằng ta sẽ có thể là 1 ai đó tốt hơn, có ích hơn, có lẽ thậm chí xứng
đáng để tha thứ.

"Được rồi" ta nói "được rồi, để ta nghĩ"

Bọn quạ không có ý định cho ta làm thế. Chúng kêu lên và bổ nhào

xuống trong bộ lông đen lộn xộn và móng vuốt sắc nhọn. Reyna và Meg cố
gắng 1 cách tốt nhất để ngăn cản chúng, nhưng họ không thể che cho ta
hoàn toàn. 1 cái mỏ đâm vào cổ ta, suýt nữa cắt mất động mạch cảnh.
Móng vuốt cào cấu bên mặt, không nghi ngờ gì đang cho ta thêm vài vệt kẻ
dài mới toàn máu.

Ta không thể nghĩ về cơn đau.

Ta muốn hát cho Reyna, để chứng minh rằng mình đã thật sự thay đổi.

Ta không còn là vị thần đã giết Koronis và tạo ra loài quạ, hay nguyền rủa
Cumaean Sibyl, hay đã làm bất kì những thứ ích kỉ khác đã từng chẳng
khiến ta dừng lại hơn việc chọn thêm topping tráng miệng ta muốn trên
thức ăn thần của mình.

Giờ là lúc để trở nên có ích. Ta cần phải trở nên kinh tởm vì bạn bè!

Ta lục lọi qua hàng ngàn năm những kí ức các buổi biểu diễn, cố nhớ

lại bất kì bài nhạc nào đã hoàn toàn oanh tạc. Không. Ta chẳng thể nghĩ
được điều gì. Và bọn chim liên tục tấn công...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.