LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 336

Chờ đã...

Ta nghe tiếng càu nhàu. Cách con xe khoảng vài mét, 2 con chó săn

kim loại đứng bảo vệ người chủ đang bị thương của mình, giữa 1 đám đông
nhỏ những khán giả ở gian nhà. 1 cô gái trẻ trong bộ quần áo màu hạt dẻ và
vàng (Phải rồi, ta nhớ cô ấy! Cô thích cười vào mặt ta lắm!) đang chống
trên khuỷu tay, hết sức nhăn nhó, chân trái của cô cong theo 1 góc độ rất
không tự nhiên. Khuôn mặt cô có cùng màu với màu nhựa đường.

"Reyna!" ta đẩy xe đẩy Meg vào chiếc xe tải và chạy tới giúp vị pháp

quan. Aurum và Argentum để ta qua.

"Ôi. Ôi. Ôi" ta dường như không thể nói gì khác. Ta đáng ra nên biết

phải làm gì. Ta từng là 1 bác sĩ. Nhưng cái chân đó gãy - eo.

"Tôi còn sống" Reyna nói qua hàm răng nghiến chặt "Meg sao?"

"Cô ấy đang chỉ đường" ta nói

1 trong những người mua bia ngắm bắn đi chầm chậm tới, bất chấp

cơn thịnh nộ của hai chú chó "Tôi đã gọi 911. Có gì khác tôi có thể giúp
không?"

"Cô ấy sẽ ổn thôi!" ta kêu lên "Cảm ơn! Tôi - tôi là 1 bác sĩ hả?"

Người phụ nữ phàm trần chớp mắt "Cậu đang hỏi tôi sao?"

"Không. Tôi là 1 bác sĩ!"

"Này" người mua hàng thứ hai "Người bạn khác của cậu đang lăn đi

đó"

"Á!" ta chạy qua Meg, người đang lẩm bẩm "Whee" khi cô bắt lấy hơi

nước trên chiếc xe đẩy nhựa đỏ. Ta nắm lấy tay cầm và điều hướng cô quay
trở lại bên Reyna.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.