LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 387

Caligula gầm gừ thất vọng. Hắn rút con dao găm của mình, nhưng

Frank đã hồi phục đủ sức mạnh để đứng lên. Cậu đấm Caligula văng vào
tường và vòng cánh tay chưa bị thương của mình quanh cổ họng tên hoàng
đế.

"Đến giờ!" cậu gào lên

Đến giờ. Chờ đã... đó là ám hiệu dành cho ta. Ta đáng ra phải bỏ chạy.

Nhưng không thể. Ta đứng chôn chân, nhìn chằm chằm trong kinh hãi, khi
Caligula đâm con dao găm của mình vào bụng Frank.

"Phải, đúng vậy" Caligula rền rĩ "Dành cho ngươi"

Frank siết mạnh hơn, nghiền nát cổ tên hoàng đế, khiến mặt Caligula

trở nên tím tái. Sử dụng cánh tay bị thương, hẳn phải là cực hình, Frank kéo
ra miếng củi nhỏ từ chiếc túi vải.

"Frank!" ta nức nở.

Cậu nhìn qua, âm thầm ra lệnh cho ta: ĐI ĐI.

Ta không thể chịu được. Không thể một lần nữa. Không thể như Jason.

Ta chỉ lờ mờ ý thức được Commodus đang chật vật bò tới, nắm lấy cổ chân
ta.

Frank giơ miếng củi của mình tới mặt Caligula. Tên hoàng đế chống

trả và quẫy đạp, nhưng Frank khỏe hơn - ta cho rằng, cậu đang rút cạn tất
cả sức lực còn sót lại của cuộc sống phàm trần này.

"Nếu tôi đốt cháy nó" cậu nói "Ngài cũng sẽ bốc cháy rực rỡ. Vì

Jason."

Miếng củi đột nhiên bắt lửa, như thể nó đã đợi chờ điều này từ nhiều

năm nay rồi. Đôi mắt Caligula mở to hoảng hốt, có lẽ bắt đầu hiểu ra. Ngọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.