LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 175

Tôi xem cuốn sách, đây là cuốn Thép đã tôi thế đấy của
Ostrovsky, trong đó có mảnh giấy viết chữ dày đặc. Tôi thử “phá
khoá” mật mã, lật giở từng trang “điện báo”, cuối cùng nhặt
trong sách ra một nhóm từ, ghép lại thành một câu thế này:

Tônia yêu Paven, giống như Paven yêu cách mạng.

Mật ngữ kẹp trong cỗ bài cũng bị tôi giải mã. Sau khi tôi xếp theo
thứ tự các quân bài, quân bài hiện lên dòng chữ:

Tại sao ông Androv của anh chưa trả lời thư?

Tôi bất giác rơi vào suy tư. Đúng vậy, tôi gửi thư cho thầy
Androv đã hơn một tháng, đến nay vẫn chưa nhận được thư trả
lời, tại sao nhỉ? Với lại, Y Y mất công đưa ra cho tôi bốn mật đề
chắc không phải là để đùa. Trong quả bầu của cô đựng thuốc gì?
Còn nữa, mấy hôm nay cô đóng cửa văn phòng gõ chan chát, rốt
cuộc thì cô đang làm gì? Nếu như Nhị Hồ nói, cô chơi trò li kì gì
đó, tại sao lại có vẻ bí mật như vậy? Nếu không phải chơi, cô làm
gì? Phá khóa mật mã là công việc phải lao động trí óc với cường
độ cao, không cần phải gõ ầm lên như rao hàng, lúc nào cũng ồn
ào như thế.

Tôi đang suy nghĩ, bất ngờ Y Y đến gõ cửa. Cô vừa vào liền hỏi
tôi đã giải xong mật mã chưa. Tôi chỉ vào bốn bức mật thư, bảo
cô phí hoài công sức. Cô bác lại một cách không khách khí: “Anh
quá thực dụng, chỉ là trò chơi thôi mà, là người làm công tác phá
khóa mật mã, đùa một chút có gì đáng trách đâu. Chơi trò này
chứng tỏ cuộc sống đang trong thế giới mật mã”. Tôi đề nghị cô
nghiêm chỉnh hơn, giải thích với tôi ý đồ thật sự của bốn mật đề
này. Cô giải thích, bốn mật đề đại diện cho bốn thời kì của mật
mã, chai rượu là mật mã thời sơ khai, phong thư là mật mã dịch
vị, cuốn sách là mật mã hoán đổi, cỗ bài là mật mã chữ số, bây
giờ chúng ta đều gọi chúng là mật mã sơ cấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.