LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 15

Không, không thể nào, người nọ đã chết rồi.

Anh há miệng thở hổn hển, trợn to mắt dưới làn mưa tầm tã. Gương mặt
người trước mắt vẫn là người đàn ông anh căm thù đến tận xương tuỷ kia,
rít gào như dã thú.

Anh biết rõ chuyện này không thể nào xảy ra, rồi anh đột nhiên nhận ra.

Lúc này, có lẽ anh thật sự đã xong đời rồi.

Anh nghĩ vậy, nhưng trong đầu lại chỉ hiện lên một suy nghĩ khác.

Anh muốn về nhà, thật sự.

Nháy mắt tiếp theo, đầu đã trúng một phát thật mạnh ──

Trong mồ hôi lạnh như băng, anh bừng tỉnh.

Có một giây, anh cho rằng mình vẫn còn đang ở dị quốc xa xôi kia, nhưng
trí nhớ nhanh chóng quay về. Anh nhìn đèn hình đóa hoa trên trần nhà, sau
đó hít vào một hơi thật sâu.

Đèn là do chị Hiểu Dạ chọn, chụp đèn như đóa lan chuông màu trắng, hơn
nữa trên tay anh không có máu. Anh sờ mồ hôi trên ngực bụng, nghĩ, máu
tươi dính hơn nước, đây là mồ hôi, không phải máu của anh hoặc người
khác.

Anh về nhà

Ngày đó, anh Võ và chị Lam kịp thời tới nơi, cứu anh một mạng.

Anh ở nhà, an toàn nằm ở trên giường mình.

Nhưng anh vẫn không thích ác mộng này, đặc biệt là đoạn ngắn không thật
vặn vẹo phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.