LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 178

“Đừng. . . . . .” Cô xấu hổ đến mức không biết làm thế nào cho phải, cảm
giác kia thật đáng sợ, thật mê người. Cô có thể cảm nhận được môi lưỡi, hô
hấp ấm áp của anh, còn có ý nghĩ dâm loạn của anh.

A, Nhân Nhân, em muốn, anh biết

Cô không thể tiếp tục phủ nhận, cô không ngờ sẽ là như vậy, cô không thể
nào suy nghĩ được gì.

Không cần nghĩ, chỉ cần cảm nhận là tốt rồi. . . . . .

Giọng nói của anh quanh quẩn trong đầu cô, anh ở giữa hai chân cô lấy
lòng cô.

Như Nhân cắn đôi môi cánh hoa, nhíu đôi mày thanh tú, túm lấy mái tóc
đen của anh, rướn người. Nháy mắt sau, ánh sáng lóe lên. . . . . .

Tiếng rên khẽ bật ra, cơ thể cô không thể khống chế run rẩy thở hồn hển.
Nhưng người đàn ông kia không vì vậy mà dừng lại, anh tiếp tục làm
chuyện tà ác hơn, đưa cô lên một lần cao trào khác.

Như sợ cô sẽ chạy trốn biến mất, anh hoàn toàn không cho cô cơ hội thở
dốc. Cô còn chưa hồi phục tinh thần, anh đã ngẩng đầu lên, cởi quần dài
xuống, lấy ra vật nóng rực cứng rắn dâng trào, gần như thô lỗ kéo cô lại
càng gần, đột nhiên tiến vào thân thể cô, động tác vừa nhanh vừa vội.

Cô lại ưỡn người, không tự chủ được dùng sức túm lấy anh, vì đau đớn mà
la lên.

Trời ạ, cô vừa nóng vừa chặt đến không thể tưởng tượng nổi, giống bao tay
quá nhỏ siết chặt lấy anh, cơ bắp non mịn nóng bỏng hơi hơi run rẩy.

Ông trời, cảm giác quá chân thật. . . . . .

Cô là thật, không phải mơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.