LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 180

Khuôn mặt anh trắng bệch, dè dặt cẩn trọng ôm cô từ trên mặt đất lên. Anh
không dám suy nghĩ gì cả, ba bước cũng thành hai bước lên tầng, ôm cô trở
về phòng, mang cô vào phòng tắm, giúp cô rửa sạch thân thể. Nhưng làm
vậy chỉ khiến anh nhìn thấy càng nhiều chứng cứ rằng anh không khống
chế được.

Trên cánh tay của cô, trên ngực, trên cổ, đều có vết sưng đỏ chói mắt. Anh
biết đến hừng đông những nơi này sẽ chuyển thành bầm tím, trở nên càng
kinh khủng hơn.

Anh nhớ rõ bản thân mất khống chế chiếm hữu cô như thế nào, anh không
biết ngày mai cô có thể đi được nữa hay không.

Anh để cô ngâm mình trong nước ấm, dùng khăn lông ướt nhẹ nhàng lau
thân thể cô. Sau đó… cô tỉnh lại.

Gần như trong nháy mắt cô tỉnh lại, anh biết cô tỉnh, bởi vì cô co rúm lại
một chút, cầm lấy bàn tay to của anh, tránh né đụng chạm

“Đừng. . . . . .”

Cô cụp mí mắt, không nhìn anh, giọng của cô rất nhỏ, vô cùng mỏng manh,
nhưng anh nghe được rõ ràng.

Nó khiến anh đau lòng, bàn tay to cầm khăn lông dừng ở giữa không trung.

Thật tốt quá, cô sợ anh.

Anh không trách cô, là lỗi của anh, anh chỉ không biết cự tuyệt của cô có
thể làm anh đau như thế.

Bây giờ, cô biết sự thật rồi.

Anh không phải súc sinh, anh ngay cả súc sinh cũng không bằng. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.