LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 188

Những lời này lôi kéo sự chú ý của anh, cảm nhận được hô hấp bất ổn của
cô.

Cô áp lên tấm lưng cường tráng dày rộng của anh, khẽ nói: “Khi mọi
chuyện vừa xảy ra, em còn chưa biết xây tường, không thể ngăn cản mình
nghe được ý nghĩ của người khác, không thể không cảm nhận cảm xúc của
người khác, em cảm thấy sống rất đau khổ, không vui vẻ gì, quá nhiều bi
thương. Cuộc sống như vậy rất rất đau khổ. . . . . . Lúc đó, mỗi ngày em đều
giống như sống ở Luyện Ngục vĩnh viễn không ngừng.”

Giọng cô khẽ như mê sảng.

“Em thử uống thuốc, cũng đã gặp bác sĩ khoa tâm thần, nhưng nó không
chỉ không giúp được gì mà còn làm mọi chuyện trở nên càng tệ hơn. Sau đó
có một đêm, em không chịu nổi, em muốn được giải thoát, em không muốn
tiếp tục nghe người khác đang nghĩ cái gì. Chỉ cần có thể kết thúc, thoát
khỏi chuyện này, dùng cách gì cũng được, cho dù là chết em cũng đồng ý.
Cho nên, có buổi tối, em đi đến phòng bếp, cầm một con dao cắt cổ tay. . . .
. .”

Anh ngthở, cảm thấy đau lòng vì cô.

Điều đó khiến trái tim cô ấm áp, rất ấm, hoàn toàn sưởi ấm trái tim cô. Như
Nhân hít sâu một hơi, để mình nói tiếp: “Em nằm trên sàn bếp, cảm nhận
máu chảy ra từ cổ tay. Em cho rằng như vậy sẽ được giải thoát, nhưng bà
ngoại phát hiện ra, đưa em đi cấp cứu. Bà rất đau lòng, nhưng em chỉ cảm
thấy tức giận, em hi vọng có thể chết đi, bệnh viện giống như địa ngục. . . .
. .”

Một chút run rẩy truyền đến, anh có thể cảm nhận được.

“Em muốn hét lên, muốn giãy dụa kháng cự, nhưng không thể. Em không
có sức, em bị đưa vào trong Địa ngục. Bởi vì em vừa khôi phục thể lực là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.