LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 189

cuồng loạn làm ầm ĩ muốn xuất viện, bọn họ tiêm thuốc an thần cho em,
em bị bắt ở lại đó. . . . . .”

Cô khẽ kể lại sợ hãi của cô, sợ hãi cùng tuyệt vọng.

Tim A Lãng co rút vì cô bé năm đó. Anh có thể cảm nhận được cô đau khổ,
tuyệt vọng đến mức nào mới có thể làm ra chuyện như vậy.

Cô không điên quả thực đúng là kỳ tích.

“Em cũng đã cho rằng em sẽ điên mất.” Suy nghĩ của anh rõ ràng hiện lên
trong đầu, cô khàn khàn mở miệng nói, bàn tay nhỏ bé mơn trớn xương bả
vai anh, luồn qua dưới nách của anh, lại trượt đến cơ bụng rắn chắc của
anh.

Cô ôm anh, hấp thu sức mạnh anh nguyện ý cho cô

“Bởi vì em phản kháng rất kịch liệt, em bị trói trên giường bệnh, em nghe
thấy bọn họ thảo luận nên đưa em đến bệnh viện tâm thần. Em gần như đã
buông tay. . . . . .”

Anh không tự giác, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô.

Tim Như Nhân càng ấm, khuôn mặt nhỏ nhắn áp lên lưng anh, mắt hơi ẩm,
cùng anh mười ngón đan vào nhau, nói cho anh: “Nhưng tối hôm đó, trong
nhiều hỗn loạn sợ hãi đau đớn như vậy, em đã nghe được một giọng nói,
một suy nghĩ, một. . . . . Lời thề. . . . . .”

Trong sương mù cô chậm rãi khẽ nói: “Đó là một nam sinh em từng gặp ở
trường học, cha cậu ấy là tội phạm, là sâu rượu, sau khi ra tù thường đánh
cậu ấy và mẹ. Cậu ấy rất đau khổ, sợ hãi lại tức giận, nhưng cậu ấy không
vì thế mà lùi bước, cậu ấy không vì vậy mà buông tay. Cậu ấy đi đến trước
nhà bạn học, hâm mộ bạn học có gia đình hạnh phúc. Cậu ấy nhìn căn nhà
kia, thề sẽ thay đổi hiện trạng. Cậu ấy thề một ngày nào đó, cậu ấy cũng sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.