LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 214

Xin nhờ cô. . . . . . Không còn kịp rồi. . . . . . Xin cô, cứu cô ấy. . . . . .

Một giọng nói vang lên, mang theo vội vàng, có hơn nửa bị chắn ở ngoài
tường.

Ai?

Cô không kìm chế được hỏi, nhưng tại một giây đó, A Lãng đỡ được cô.
Giống như bị mặt trời nóng bỏng bức lui, hắc ám và máu trong nháy mắt
lùi ra ngoài tường, rời khỏi phòng nhỏ cô tạo nên. Nhưng cô biết, người
trốn trong bóng tối đang ở đây, ở bên ngoài tường, giãy dụa muốn vào,
không chịu rời đi.

Nhưng cô cảm thấy tốt hơn nhiều, tốt hơn nhiều.

A Lãng bế cô lên, nhanh chóng đi vào bóng râm. Ôm cô đến dưới bóng cây
cạnh khán đài, ôm cô ngồi xuống.

“Em có sao không?”

“Không. . . . . . Em không sao. . . . . .”

Cô ngẩng đầu, thấy vẻ lo lắng trên

Người đàn ông này, cho cô sức mạnh, anh là bến bờ bình yên của cô. Cô
cảm thấy an tâm trước nay chưa từng có, sau đó bình tĩnh lại.

“Sao lại thế này?” A Lãng lo lắng không thôi, cả người cô lạnh như băng,
nằm trong lòng anh run run, “Em lại cảm ứng được án mạng sao?”

“Đúng, không, không đúng, không phải em.” Như Nhân níu chặt áo sơ mi
ướt mồ hôi của anh, nói: “Đó không phải cảm ứng của em, là anh ta cho em
xem.”

A Lãng sửng sốt, “Ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.