LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 212

Anh nghe được tiếng gọi to, sau khi hạ xuống, lập tức chuyền bóng cho hai
anh em song sinh nhà họ Mạc đang chờ bên cạnh.

Hai anh em đồng thời nhảy lên, không để bóng rơi xuống đất, trực tiếp ở
giữa không trung đưa chân sút gôn.

Đồ Ái không phân biệt được hai bé trai kia, tính sai thời cơ bọn họ ‘ra
chân’. Quả bóng lướt qua bên người cô, nhưng Phượng Lực Cương đã đuổi
tới. Anh vội cứu bóng đã bay đến trước lư

Nhưng A Lãng sớm dự đoán được. Anh chưa từng bỏ qua bất cứ ộng tác
nào của Phượng Lực Cương, càng miễn bàn Phượng Lực Cương vừa rồi
khi tiến lên, còn cố ý đẩy ngã anh. Nhưng đó không là vấn đề, bàn tay anh
chống trên thảm cỏ, xoay người một cái, chân dài liền trực tiếp đá quả bóng
vừa ra khỏi lưới về lại chỗ cũ.

Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt.

“Cứt chó!” Phượng Lực Cương há hốc mồm, mắng ra tiếng.

“Anh A Lãng! Làm tốt lắm!” Đồ Hoan và cặp anh em sinh đôi cùng nhau
cất tiếng hoan hô.” 3-1! Yeah!”

“Không công bằng! Hai anh em sinh đôi không thể ở cùng một đội . . . . . .”
Đồ Ái lớn tiếng kháng nghị, “Hơn nữa chị Hoan rõ ràng là thủ môn, sao có
thể chạy ra!”

“Đồ Ái, nếu hai bọn em không ở cùng một đội, chị phân biệt rõ được ai là
ai sao?” Hai anh em sinh đôi mỗi người một câu, một trái một phải nhắc
nhở cô.” Huống chi, thủ môn vốn có thể rời khỏi cầu môn, chỉ là sau khi ra
khỏi vùng cấm không thể dùng tay mà thôi.”

“Stop! Hai đứa đừng đứng hai bên cùng nhau nói nữa, chị nhìn mà choáng
váng! Chị mặc kệ, anh A Lãng vốn đã rất lợi hại, hai đứa không thể cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.