LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 211

“Hèn hạ là ai? Nha đầu chết tiệt kia, vừa rồi còn tấn công vào chỗ hiểm của
anh! Về sau anh không sinh được thì làm sao?”

“Ai bảo anh muốn cố ý phạm quy! Đáng đời anh!”

“Nhân Nhân, bên này. . . . . .”

Nhìn mấy người bọn họ chen chúc, ầm ĩ, ai ai cũng nhìn cô đòi bóng, cô
cười không đáp, nhưng vẫn chuyền bóng về phía A Lãng.

Hôm nay là chủ nhật, anh và cô cùng Phượng Lực Cương dậy thật sớm,
mang theo mấy đứa trẻ nhà họ Đồ, Cảnh, Mạc ra ngoài chơi.

“Oa, Tiểu Như Nhân, sao em có thể có đàn ông là quên bạn bè? Chúng ta
cùng một độ còn chuyền bóng cho cậu ấy!” Phượng Lực Cương vừa kêu
lên, vừa tránh qua nha đầu Đồ Hoan có ý đồ ngáng chân anh, nhằm về phía
A Lãng cướp bóng.

A Lãng lấy ngực đón được bóng, để bóng rơi xuống bên chân, vừa tiến về
phía cầu môn vừa hô lên với Phượng Lực Cương đang đuổi theo: “Cậu
đừng nói hươu nói vượn, vừa rồi chính cậu đá bóng ra ngoài. Cậu đừng
tưởng rằng Nhân Nhân không hiểu quy tắc, cô ấy từ nhỏ nhìn tôi đá bóng
lớn lên . . . . . .”

“Cái gì mà từ nhỏ, rõ ràng chỉ có cấp hai!” Phượng Lực Cương lớn tiếng,
gào thét chỉ huy lực lượng bên ta: “A Đường, mau ngăn cản cậu ta!”

“Không thành vấn đề, xem đây!”

Cảnh Niệm Đường xông lên, xảo quyệt gạt bóng. A Lãng mắt cũng không
thèm chớp đá bóng lên, cả người cùng bóng bay lên, tránh khỏi thiếu niên
bảo vệ lưới, nhưng phía trước còn có một hậu vệ Đồ Ái.

“Anh A Lãng, bên này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.