LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 210

Như Nhân xòe tay nhún vai, buồn cười nói: “Anh và anh ấy thân nhau như
vậy còn không chịu được. Em nghĩ hẳn là không người phụ nữ nào có thể,
đương nhiên em lại càng không thể. Cho nên anh thật sự không cần phải
ghen tị với anh ấy đâu. Ngay từ đầu Phượng Lực Cương đã hoàn toàn nằm
ngoài danh sách của em rồi.”

Khuôn mặt ngăm đen hơi hơi đỏ lên, anh thành thật thừa nhận: “Đúng là
anh ghen, ghen đến mờ mắt rồi.”

Cô cười vòng tay ôm eo anh, dịu dàng hôn ngực anh, tim anh, nói: “Anh
mới là tình yêu của em.”

A Lãng ôm lấy cô, chỉ cảm thấy cả trái tim bay lên.

Chương 32

Chú chim màu đen có đôi chân màu vàng linh hoạt đi lại trên thảm cỏ sân
điền kinh. Nó nhìn đông rồi lại nhìn tây, cái đầu nho nhỏ co duỗi, thỉnh
thoảng còn có thể dừng lại.

Phút chốc, một quả bóng đen trắng từ trên trời rơi xuống khiến nó sợ hãi
vung cánh bay lên trời xanh.

Như Nhân thở hổn hển chạy tới, cườiặt quả bóng ở trên khán đài.

“Bên này, bên này, chị Như Nhân, chuyền cho em chuyền cho em. . . . . .”

“Em . . . . . . Đến lượt em rồi. . . . . .”

“Tiểu Như Nhân, chuyền bóng cho anh. . . . . .”

“Chị Như Nhân, chị đừng nghe anh Phượng nói linh tinh, bóng của đội
chúng ta . . . . . . Oa! Anh Phượng! Buông em ra, sao anh lại đẩy em, em là
con gái đó! Thật hèn hạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.