LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 209

“Rốt cuộc vì sao cậu ta lại bị phụ nữ vứt bỏ?” Theo anh biết, không có một
người phụ nữ nào khóc lóc cầu xin cậu ta đừng đi. Nói dễ nghe, Lực Cương
và đám phụ nữ đó đến được với nhau thì cũng có thể chia tay trong hòa
bình được, nói khó nghe chính là không có lấy một người phụ nữ muốn ở
cạnh cậu ta, không có người phụ nữ nào sống chết quấn quýt lấy

Như Nhân nhìn anh, biết anh tò mò muốn chết, lúc này mở miệng giải
thích.

“Anh ấy là bạn tốt của anh, đúng không?”

“Ừ.” A Lãng cố mà gật đầu thừa nhận.

“Các anh là bạn bè rất rất thân, chân thành, cùng sống chết cùng chung
hoạn nạn. Anh tuyệt đối tin tưởng anh ấy.”

“Đúng.” Điểm này tuyệt đối không có vấn đề.

“Nhưng anh có thể tưởng tượng đến việc ở cùng với anh ấy không? Ở cùng
một nhà, ngủ cùng một phòng, nằm cùng trên một cái giường, dùng cùng
một cái nhà vệ sinh, cùng nhau sống mỗi ngày, không phải là một ngày hai
ngày, một năm hai năm, em nói là. . . . . .” Cô nhướn mày, nhấn mạnh ba
chữ cuối cùng: “Cả, đời!”

A Lãng hơi ngây người.

“Nếu là em thì em không làm được.” Như Nhân cười nhìn anh, “Anh có thể
không? Thử ngẫm lại xem.”

Anh giật mình, sau đấy bật cười, thật không ngờ vấn đề lại rõ ràng như thế.

“Anh cũng không được.” Anh cười nói, anh dễ dàng tha thứ cho thói quen
của Phượng Lực Cương trong một hai tháng, nhưng có lẽ ba tháng đã là
giới hạn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.