LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 208

“Em muốn đi đâu?” A Lãng bỗng chốc túm lấy cô.

“Em lại thấy buồn ngủ rồi.” Cô nhìn anh, mỉm cười chế nhạo: “Không quấy
rầy hai người các anh liếc mắt đưa tình nữa.”

Liếc mắt đưa tình?

Hai người đàn ông đồng thời cứng đờ, hơi run lên, trong nháy mắt da gà
nổi đầy cánh tay.

Mẹ ơi, kinh quá đi.

“Ai liếc mắt đưa tình với cậu ta? Muốn liếc mắt đưa tình cũng phải là với
em.” A Lãng đứng lên, ôm lấy eo cô rồi lên cầu thang.

Ai biết, hai người chưa lên đến tầng hai lại nghe thấy Phượng Lực Cương ở
phía sau tỉnh ngộ đập bàn, hét to: “Tôi biết rồi, là vì tôi rất đẹp trai, cho nên
khiến phụ nữ không có cảm giác an toàn!”

Kết luận này làm cô bật cười một tiếng.

“Cứt chó gì thế? Rõ ràng miệng tiện còn không thừa nhận, anh thấy đầu
cậu ta hỏng rồi!”

Người đàn ông bên cạnh lẩm bẩm, nhưng cô thấy bên môi anh có ý cười.
Cô biết thực ra anh không hề ghét Phượng Lực Cương, cho nên mới không
phát hiện ra vấn đề kia.

Phượng Lực Cương là người vạn người thích, đàn ông phụ nữ đều thích
anh ta, A Lãng không biết vấn đề của anh ta ở chỗ nào.

Mấy phút sau, khi Đàm Như Nhân nằm lên giường, người đàn ông kia cũng
nhất quyết lên theo. Lúc này anh vẫn không nhịn được hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.