LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 218

Anh vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hôn cô một cái. Cùng lúc đó một
điểm sáng lóe lên, một đóa hoa nở ở bên cạnh cô.

Anh ngẩng đầu, cong khóe miệng, cười hỏi.

Mỗi lần anh hôn em, em đều sẽ nở hoa sao?

Cô đỏ mặt, càng nhiều hoa xuất hiện trong phòng, khiến nụ cười của anh
càng lớn hơn nữa.

Đừng náo loạn, anh ở đây đừng quấy nhiễu em.

Mặt cô đỏ ửng tim đập thình thịch giận dữ liếc anh một cái, nhưng vẫn nắm
tay anh. Sau đó xoay người đi đến cạnh tường.

Khóe môi A Lãng mỉm cười, để cô nắm tay đi về phía trước. Một giây sau,
anh thấy tường trắng trước mặt hiện lên một cánh cửa.

Cô đứng ở cạnh cửa, sau đó nhìn anh.

Anh có thể đi cùng em, nhìn và nghe được giọng nói và suy nghĩ của anh
ta, nhưng anh ta không nhìn thấy anh. Anh ta sẽ chỉ cảm nhận được em. Em
không biết tình huống phía sau cánh cửa kia như thế nào, anh chỉ cần mở
mắt là có thể lập tức rời đi.

Anh nhìn cô, vẫn duy trì im lặng.

Như Nhân nhìn anh, bỗng nhiên biết anh sẽ không bỏ lại cô mà đi. Cô
không biết nên vui mừng hay nên phiền não, phòng của cô đủ màu đủ dạng,
đột nhiên muốn rút lui giữa chừng.

Nhưng anh nhận ra ý định của cô.

Mở cửa đi, em cần làm chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.