LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 219

Anh nhìn cô, cổ vũ cô.

Trong lòng Như Nhân ấm áp. Dưới sự cổ vũ của anh, cô lấy dũhí mở cửa.

Bên ngoài phòng nhỏ là bóng đêm.

Cô đợi một giây, mới phát hiện không đúng. Đó không phải bên ngoài, cô
không nghe được âm thanh nào khác, không nhìn thấy cảnh tượng nào
khác, chỉ có một màu đen đặc, không có ai khác, không có âm thanh hoặc
suy nghĩ khác.

Cô cho rằng sau khi mở cửa sẽ phải chịu đựng rất nhiều tạp âm và suy nghĩ,
nhưng không có. Ngoài cửa của cô không có thế giới, chỉ có bóng tối.

Sau đó, cô mới phát hiện ra đó là một căn phòng khác.

Phòng của cô là màu trắng, nhưng căn phòng này là màu đen. Tối đen
không có chút ánh sáng, không gian vô cùng nhỏ hẹp, nhưng cô có thể cảm
nhận được trong căn phòng tối đen kia có một bóng hình cuộn mình trong
góc.

Rất xin lỗi, tôi rất xin lỗi. . . . . .

Một giọng nói khàn khàn vang lên, lượn lờ trong bóng tối.

Nhưng nếu tôi không làm vậy sẽ không thể đi xa như vậy, cũng không thể
đột phá tường của cô. Tôi rất xin lỗi, tôi cũng không muốn làm tổn thương
cô.

Không có vách tường và hình ảnh án mạng quấy nhiễu, giọng người này
nghe rất r

Cô vẫn có chút sợ hãi, nhưng A Lãng nắm tay cô, ở bên cô, cho cô sức
mạnh. Cô không nhịn được tiến lên một bước, hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.