LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 221

Cô kinh hoàng hỏi.

Nhân Nhân, anh nghĩ chúng ta cần phải đi!

A Lãng luôn im lặng ở bên cạnh cô nắm chặt tay cô, cảnh cáo cô.

Một giây sau, người nọ nhảy dựng lên, bất ngờ bắt lấy cánh tay cô. Vô số
hình ảnh tán loạn trào vào, bóng tối mạnh mẽ gần như kéo sụp cô xuống,
nhưng A Lãng vẫn nắm tay cô. Sự tồn tại của anh giống như mặt trời, giống
như bến cảng, trong lốc xoáy cuồng bạo vẫn vững vàng giữ chặt lấy cô.

Đi mau! Rain ở Frankfort. . . . . .

Anh ta đẩy cô ra cửa, đẩy hai người về căn phòng yên tĩnh bình thản lại ấm
áp của cô.

Như Nhân quay đầu lại, tại một giây kia, cô nhìn thấy gương mặt của người
đàn ông giấu trong bóng tối. Cô không khỏi phát hoảng, cô từng gặp anh ta,
tuy màu tóc và mắt không giống, nhưng quả thật là người kia, không thể
nhần được.

Xin cô, tìm được cô ấy, hãy bảo cô ấy đừng quan tâm đến tôi nữa. . . . . .

Anh ta đau đớn nói, sau đó đóng cửa lại.

A Lãng mở mắt ra, ánh mặt trời xán lạn, thảm cỏ xanh biếc, trời xanh mây
trắng ngay tại trước mắt. Cách đó không xa, ca-nô trên biển chậm rãi chuẩn
bị vào cảng.

Mấy đứa nhỏ còn ở trước cầu môn tranh luận phân chia đội viên công bằng,
nhưng Phượng Lực Cương đã phát hiện có điều không ổn, đi về phía anh.

Thời gian dường như mới qua mấy chục giây, anh lại cảm giác như đã qua
mấy chục phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.