LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 265

“Cháu không có, không phải cháu sợ!” Cậu cầm lấy bánh quy, không nhịn
được phản bác.

“OK, cháu không sợ.” Cô cười, vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Mau đi đi, hôm khác
có rảnh đến chơi nữa nhé

A Lãng nhìn cô, không hiểu sao lại ngượng ngùng, chỉ có thể gật gật đầu,
rồi mới xoay người rời đi.

Ngoài cửa, người khổng lồ đã chờ ở bên kia, xe nổ máy từ lâu.

Cậu chấp nhận số phận lên xe, người khổng lồ nhìn cậu hỏi.

“Cháu ở chỗ nào?”

Cậu nói địa chỉ, nhưng chỉ nói tên ngã tư đường gần đó.

Người đàn ông gật đầu, lái xe. Thái độ người đàn ông này không thể nói là
thân thiết hay không thân thiết.

Trong xe yên lặng kỳ lạ.

A Lãng có chút lo lắng bất an. Thật vất vả mới đến ngõ trước cửa, cậu mở
miệng nói: “Dừng ở đây là được rồi ạ.”

Người đàn ông không nói thêm gì, dừng xe ở bên đường.

Cậu mở cửa xuống xe, thật muốn co cẳng bỏ chạy, lại nghe người nọ gọi
cậu

“Này!”

Trong lòng bỗng nhảy dựng, A Lãng nơm nớp ngẩng đầu, đột nhiên hiểu ra
người này đã biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.