LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 267

Biết phải cảm ơn, nhưng cậu không thể nào phát ra bất cứ âm thanh gì, chỉ
vội vàng gật gật đầu, rồi mới xoay người rời đi.

Ngõ nhỏ trước mắt thông tới khá nhiều ngôi nhà san sát tồi tàn. Dưới ánh
đèn đường, đống nhà trệt chắp vá này thoạt nhìn càng thêm chướng mắt.

Cậu biết người kia còn đang nhìn. Cậu nhanh chóng đi về phía trước, qua
vài căn nhà mới tới cửa nhà mình. Trước khi vào, cậu không nhịn được
quay đầu.

Người khổng lồ đầu trọc vẫn đứng dưới đèn đường, nhìn thấy cậu quay
đầu, người đàn ông kia gật đầu với cậu nhưng vẫn chưa xoay người lên xe.

Đột nhiên, cậu hiểu ra người kia đang chờ cậu về nhà.

Người khổng lồ lần đầu tiên gặp mặt kia lo lắng cho sự an toàn của cậu.

Làm ơn, cậu đã học cấp hai, không phải trẻ con nữa rồi. Cậu đánh nhau với
người ta không biết đã bao nhiêu lần, người quanh đây vốn không dám tìm
cậu gây sự, cậu không tìm người ta gây sự đã là tốt lắm rồi.

Nhưng cha mẹ Đồ Ưng hiển nhiên không cho rằng như vậy.

Trong lồng ngực, có cảm giác khó nói thành lời đang bùng lên.

Bóp chặt túi bánh quy ở trong tay, cậu thu hồi ánh mắt, đẩy cửa gỗ cũ đi
vào trong nhà.

Quả nhiên, không bao lâu sau, cậu nghe thấy xe nổ máy.

Ở đây mọi người không mua nổi xe, tiếng động cơ ôtô ở trong đêm trở nên
vô cùng rõ ràng.

Bọn họ là người tốt, rất tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.