Cô biết Khang Cốc không thích Lãnh Dạ, không biết một chút nữa
Khang Cốc có thể hay không vì cô lại nói những lời khó nghe? Càng nghĩ
càng khẩn trương!
"Khang Cảnh Tư thực là nể tình, tưởng bữa tiệc này anh sẽ từ chối không
tham gia , không ngờ anh lại tham gia, hôm nay thực sư rất hãnh diện, khó
có được." Đứng trước mặt Bạch Tuyết lạnh lùng lời nói , Bạch Tuyết tay
bưng mâm đựng trái cây run lên một chút.
Nhưng mà, Khang Cốc thấy Lãnh Dạ liền phiền!
"Anh, các anh nói chuyện, em và Bạch Tuyết tùy tiện đi một chút."
Khang Cốc mới mặc kệ Lãnh Dạ bắn hàn quang qua, anh ta chính là muốn
mang theo Bạch Tuyết rời khỏi, tin trường hợp này , ngoài trừ bắn hàn
quang , Lãnh Dạ sẽ không dám có hành động khác!
Lãnh Dạ không có đuổi theo, bởi vì Khang Nghị đã gọi hắn lại.
"Lãnh tổng."
"Anh cảm thấy hứng thú đối với người phụ nữ của tôi?" Lãnh Dạ nghiêm
nghị hỏi.
"Cô ấy thực sự rất hấp dẫn tôi." Khang Nghị quyết đoán trả lời.
Ánh mắt Lãnh Dạ lạnh như băng, đột nhiên rất giống đâm người!
"Có vài người chỉ có thể để ngắm, thế nhưng, anh không được phép ngĩ
tới cô ấy ." Lãnh Dạ biết Khang Nghị không phải tiểu nhân, tính tình của
hắn Lãnh Dạ cũng biết chút ít, hắn sở dĩ chưa tới với Bạch Tuyết , cũng là
biết cái tên Khang Cốc kia xem trọng Bạch Tuyết, mặc dù thích Bạch
Tuyết, thế nhưng, mấy năm nay hắn chưa bao giờ đối Bạch Tuyết đã làm
quá phận.