Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Bạch Tuyết bắt đầu đi xuống , trượt qua
phần eo của Lãnh Dạ, đi xuống tìm tòi, lập tức sờ lên vũ khí của đàn ông,
thân thể Lãnh Dạ khẽ chấn động, phía dưới lão nhị tựa hồ biết có khách tới
chơi, trong nháy mắt cảnh giác lên, ý chí chiến đấu sục sôi. Bạch Tuyết
cảm thấy đã phản ứng trở lên cứng rắn , xấu xa cười, hung hăng nắm chặt.
"Buông em ra, nếu không em liền dùng sức niắm chặt ." Bạch Tuyết nhỏ
giọng uy hiếp , Lãnh Dạ nhếch nhếch khóe miệng, tối hôm nay đây là lần
thứ hai cô gái nhỏ này uy hiếp anh, không ngờ một lần so với một lần càng
có uy lực.
Thấy Lãnh Dạ bất động, Bạch Tuyết quả nhiên bắt đầu dùng sức, thế
nhưng, chỗ đó tựa hồ cùng nàng đối nghịch, độ cứng càng lúc càng lớn,
hình như ở cảnh cáo Bạch Tuyết, Bạch Tuyết càng dùng lục, độ cứng của
nó càng cường đại?
"Buông em ra ——" Bạch Tuyết gầm lên. Khuôn mặt nhỏ nhắn cũng
trầm xuống, chẳng lẽ một chiêu này không có tác dụng, có chút lo lắng!
Chỉ chốc lát, Lãnh Dạ rời khỏi Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết sợ đến đầu cũng hướng về phòng vệ sinh mà chạy đi, khuôn
mặt nhỏ nhắn trở nên xấu hổ cơ hồ muốn rỉ máu, cô đương nhiên biết chỗ
đó cứng lên là vì sao? Cô cũng biết vừa mình làm cái gì?
Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết, con ngươi lạnh băng híp lại, hô hấp có chút
thở dốc, đều là bởi vì động tác ở phía dưới của anh mà cô gái nhỏ kia làm!
Ảnh hưởng của cô gái nhỏ này đối với anh thật quá lớn , mặc dù chính là
bị cô cầm như vậy một chút, anh liền giống như là tám đời không có chạm
qua nữ nhân mà khao khát, phía dưới trở nên nhao nhao muốn được ấm áp,
muốn được hút hút, muốn bị thổi một chút!