“ Bản tiểu thư là đang suy nghĩ sẽ ăn anh như thế nào !” Bạch Tuyết chu
cái miệng nhỏ nhắn , bất mãn nói .
“ Ăn anh , em tốt nhất là nên ngoan ngoãn một chút để anh ăn !” Lãnh
Dạ tiếp tục kích thích Bạch Tuyết quả nhiên có hiệu quả .
Bạch Tuyết trừng mắt , người đàn ông này cư nhiên ở trong mộng còn
bắt cô noan ngoãn một chút , dựa vào cái gì ! Lãnh Dạ mơ tưởng lúc này
muốn Bạch Tuyết nghe lời , anh càng muốn em ngoan ngoãn , em càng
không ngoan ngoãn!
Xoay người ngồi trên thắt lưng của Lãnh Dạ , vươn bàn tay trắng nhỏ bé
mềm mại , sờ lên khuôn mặt tuấn mỹ của Lãnh Dạ .
“ Anh đã nói anh là người đàn ông của em , như vậy hiện tại em liền
không khách khí , bây giờ anh là ở trong giấc mơ của em , cho nên trong
giấc mơ em làm chủ .” Bàn tay của Bạch Tuyết vuốt ve với độ mạnh yếu
khác nhau .
“ Gương mặt này của anh rốt cuộc đã khiến bao nhiêu phụ nữ động tâm
rồi ?” Bạch Tuyết cúi người , áp sát Lãnh Dạ , nhỏ tiếng . Lãnh Dạ bị âm
thanh nhỏ nhẹ và ánh mắt điện của cô nhìn đến , cả người một hồi tê dại .
“ Ít nhất là em cũng động tâm , không phải sao ?” Giọng Lãnh Dạ khàn
khàn trả lời .
“ Giờ khắc này , anh cũng vì em mà động lòng không phải sao ? Anh
ngoan ngoãn nằm dưới , anh cho rằng chỗ đó sẽ nói láo sao ?” Bạch Tuyết
đắc ý nói , Lãnh Dạ kêu một tiếng đau đớn , chính xác thân thể anh không
nói dối , anh bị cô gái nhỏ trêu chọc rất khó chịu , một mực cố gắng nhẫn
nại !
“ Em không được trêu vào nó !” Lãnh Dạ uy hiếp.