"Người đàn ông của tôi phải không? Vậy thì ngoan ngoãn nằm đi, để tôi
giúp anh hạ sốt, tôi cũng không thể cho anh chết cháy bởi cây đuốc lớn
trong cơ thể, cho nên anh yên tâm, tôi sẽ nghĩ biện pháp ."
Bạch Tuyết đi tới cửa.
"Cô gái nhỏ —— nếu em đám đi , anh nhất định sẽ khiến em chịu không
nổi."
Bạch Tuyết không để ý đến lời nói đó, mở đèn lên, sau đó mở cửa ra,
cuối cùng biến mất tại cửa.
Lãnh Dạ mau bị ép điên , cô gái nhỏ thật to gan, lại có thể đùa với anh
như thế .
Anh nhắm mắt lại, chuẩn bị dùng lực đem mình thoát ra. Nếu như bị bọn
nhỏ nhìn thấy, quần thì cởi phân nửa, hạ thân nhô lên cao, anh còn mặt mũi
nào làm cha bọn họ !
Bỗng nhiên, cửa lại lần nữa bị mở ra.
Cô gái nhỏ đã quay lại.
"Đừng lo lắng, tôi sẽ không hại chết anh, tôi cũng sẽ không nhìn anh bị
chết cháy." Bạch Tuyết cầm trong tay một cái mát xa đi tới.
Lãnh Dạ rất tò mò, cái mát xa kia là do anh đưa cho cô, lúc đó Bạch
Tuyết mang thai, thân thể rất mệt, thế là Lãnh Dạ mua cho Bạch Tuyết một
cái mát xa loại nhỏ, lúc Bạch Tuyết không có việc gì làm sẽ cầm cái mát xa
loại nhỏ này mát xa chỗ này, mát xa chỗ kia.
"Em lấy nó làm gì?" Lãnh Dạ buồn bực, lạnh lùng hỏi.
"Nó không có lửa, tôi sẽ giúp nó tạo ra lửa."