"Tắt đèn có được không?" Bạch Tuyết xấu hổ hỏi.
Lãnh Dạ gật gật đầu, bật đèn và không bật đèn đối với anh mà nói là
giống nhau, anh là Lang Vương, mặc dù là ở trong đêm khuya nhưng vẫn
nhìn rõ như ban ngày.
Bạch Tuyết sau khi tắt đèn, từ một bên lấy ra một cái cà vạt.
"Cái kia... Anh gọi là Lãnh Dạ phải không? Như vậy, tôi sẽ kêu tên anh
là Lãnh Dạ nha, tôi có thể hay không đem tay anh buộc lại được không?"
Bạch Tuyết hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng như muốn nhỏ nước, nhìn
cô gái nhỏ e thẹn , Lãnh Dạ như thế nào có thể nhẫn tâm cự tuyệt, theo ý
của cô đi!
Chẳng phải biết, trò hay đã bắt đầu ...