Lúc này, Đoan Mộc là bó tay, không hiểu gì cả!
Thật ra, Bạch Tuyết đã không còn bị ảo giác nữa, bởi vì kim đan gây lên
ảo giác, nhưng mà thời gian gây ra ảo giác rất ngắn liền biến mất.
Bạch Tuyết trải qua ngày đầu tiên làm việc rất vui vẻ.
Đoan Mộc cũng len lén quan sát Bạch Tuyết một ngày, nhân viên phía
dưới ai ai cũng đều biết tổng giám đốc bị trợ lý mới đánh, bọn họ cũng đem
mối quan hệ của hai người ra bàn tán, đoán già đoán non!
Là nhân tình của nhau!
Nếu không, ai dám đánh người lãnh đạo trực tiếp của mình!
Trừ khi là không muốn tiếp tục làm việc !
Chẳng ai có thù oán với tiền cả!
Cho nên chỉ có một cách giải thích, chính là Bạch Tuyết là người con gái
mà tổng giám đốc yêu, không ngờ vị thần mặt lạnh mà cũng có khắc tinh,
lại là một cô gái còn nhỏ tuổi, chẳng biết rằng, cô gái còn nhỏ tuổi trong
mắt bọn họ đã là mẹ của ba đứa nhỏ.
Sau khi Bạch Tuyết trờ về , nhìn thấy một bàn món ăn ngon , trong lòng
rất hài lòng.
"Lãnh Dạ, anh làm rất tốt, tôi quyết định, tiền lương mỗi tháng sẽ cho
anh thêm 500 đồng, tổng cộng là 1500 đồng." Bạch Tuyết cười ha hả đi rửa
tay, sau đó ngồi vào bàn ăn, cô đã đói bụng.
"Vì sao tăng thêm tiền lương cho anh?" Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi.
"Tổng giám đốc nói tôi làm việc chăm chỉ, mỗi tháng cho tôi 6000 đồng,
tôi tính toán một chút chi phí nuôi bọn nhỏ, lại bỏ tiền sinh hoạt, đem tiền