"Bạch Tuyết? Bạch Tuyết, thật sự là cô, thật trùng hợp, đã lâu không gặp
cô." Đối diện một nam một nữ đi tới.
Ngẩng đầu lên, thực sự càng không muốn gặp, lại càng xuất hiện! Người
tới chính là thư ký trưởng đã từ chức của Đoan Mộc, chị họ Dương Phỉ--
Hồ Phương.
"Xin chào." Bạch Tuyết lễ phép nói một câu, không có ý định nói chuyện
với cô ta.
Mặc dù cô không biết tại sao thư ký trưởng lại rời khỏi công ty, thế
nhưng, cô biết người phụ nữ này không phải người tốt!
"Thế nào? Trợ lý Bạch lại đổi đàn ông sao?" Hồ Phương không khách
khí nói, hoàn toàn không có để ý Lãnh Dạ ngồi đối diện Bạch Tuyết, nếu
như cô ta nhìn thấy người đàn ông ăn cơm cùng Bạch Tuyết là tổng giám
đốc tập đoàn Lang thị, nhất định cô ta sẽ tránh càng xa, tuyệt đối không
dám trêu chọc Bạch Tuyết, bởi vì Hồ Phương đã làm thư ký nhiều năm cho
Đoan Mộc, tất nhiên cô ta biết rõ Lãnh Dạ, còn biết tổng giám đốc Đoan
Mộc của mình rất sợ Lãnh Dạ, Đoan Mộc cũng không dám trêu chọc người
đàn ông này, đương nhiên cô ta lại không dám trêu chọc loại nhân vật nguy
hiểm này.
Chỉ là, cô ta xem nhẹ người đàn ông đối diện Bạch Tuyết.
Lãnh Dạ ngồi quay về phía Bạch Tuyết, Bạch Tuyết vừa vặn đối mặt với
Hồ Phương.
"Cô cô nói bậy bạ gì đó?" Bạch Tuyết nổi giận, người phụ nữ đáng ghét
này lại dám nói hươu nói vượn trước mặt người đàn ông của cô, người đàn
ông của người khác cô không biết, nhưng cô rất rõ ràng, Lãnh Dạ rất keo
kiệt, rất bá đạo, anh không cho phép người phụ nữ của mình bị người khác
khi dễ, mà Hồ Phương này nói bậy muốn hại chết cô như thế!