Tuyết Hoa khóc rời đi, sau đó đi lên chiếc xe luôn chờ ở ngoài tiểu khu,
nhanh chóng rời đi.
"Thế nào?" Người đàn ông trong xe đau lòng hỏi Tuyết Hoa.
"Nó? Tuyết Nhi hoàn toàn không biết tôi!" Tuyết Hoa thương tâm khóc,
bà vốn tưởng rằng nhìn thấy Bạch Tuyết sẽ có một màn rất cảm động,
không nghĩ tới cô lại không có liếc mắt nhìn bà một cái mà trực tiếp vào
nhà!
"Đừng quá khổ sở, dù sao từ nhỏ nó chưa từng thấy qua em!" Người đàn
ông trong xe thâm trầm nói.
"Ánh mắt Tuyết Nhi rất kỳ lạ, nó giống như học xấu, còn cách ăn mặc
của nó, chẳng lẽ Bạch Hàn chưa từng quan tâm nó sao!" Vừa rồi Tuyết Hoa
nhìn thấy Bạch Lan, không chỉ có coi cô ta thành Bạch Tuyết, còn thấy cô
ta mặc vô cùng hở hang!
Một cô gái mặc thành như vậy, có chút quá cởi mở, nửa bộ ngực lộ ra
bên ngoài, giống như không cẩn thận liền rơi ra!
"Bây giờ bọn trẻ đều như vậy, rất cởi mở." Người đàn ông nói thật nhỏ.
"Không, nó..." Tuyết Hoa càng nghĩ càng thương tâm, chẳng lẽ Tuyết
Nhi của bà bị bọn họ phá hủy!
"Tôi trước đưa bà trở về khách sạn, chờ chút đi gặp con tôi." Người đàn
ông tâm sự nặng nề nói.
"Ừ, ông đừng lo lắng cho tôi, nếu trở lại, đi xem mẹ con bọn họ một
chút." Tuyết Hoa nâng mắt lên nói.
"Năm đó tôi cùng vợ trước ly hôn, tòa án đem con trai cho bà ấy, về sau
biết bà ấy cũng tái hôn, người đàn ông kia còn giống như là một Đại Luật