LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2145

Hay là người đàn ông này đã có vợ, Tuyết nhi chỉ là tình nhân của cậu ta!

Các loại suy đoán hiện lên trong đầu.

“Đúng vậy, anh tôi đưa tôi tấm thẻ vô hạn, tôi còn chưa kịp dùng đây.”

Bạch Tuyết nũng nịu nói, bộ dáng giống như Lãnh Dạ thực sự là anh của
cô, Lãnh Dạ sững sờ, quả thực là bị bộ dáng của cô gái nhỏ làm chấn động!

Lang Vương nhìn chăm chú về phía cô gái nhỏ, ngàn năm cô đơn chỉ vì

chờ một mình cô. Bản tình ca ngàn năm cũng chỉ vì mình cô mà hát.

Tổ tiên từng nói với anh, khi một giọt nước mắt của cá vàng rơi xuống,

thì tình yêu của Mẫu Đơn tiên tử và người ở yêu giới vĩnh viễn không có
cách nào thực hiện được. Vì thế anh cầu xin, nhưng đến tận khi chết cá
vàng vẫn không nhắm mắt rơi lệ, dùng điều này chúc phúc cho tình yêu
một đời một kiếp của bọn họ.

Đúng vậy, giờ phút này bọn họ ở cùng một chỗ, là bởi vì cho dù cá vàng

chết, cũng sẽ không không nhắm mắt lại, càng không rơi nước mắt!

Yêu, không phải là một trái tim gào thét, mà chính là sự hoán đổi của hai

trái tim; yêu, không phải pháo hoa ngắn ngủi long lanh, mà chính là một
cơn say dứt khoát; yêu, không phải là lời thề mỹ lệ, mà chính là kiên trì mãi
mãi.

Phụ nữ cũng là một đóa hoa. Mà nguyên thần của Bạch Tuyết cũng là

hoa mẫu đơn, khí phách của Mẫu Đơn thanh cao, vẻ đẹp của Mẫu Đơn đầy
kiêu ngạo. Cô trời sinh đã là vua của các loài hoa, cô chỉ tồn tại trong cõi
mơ, người bên ngoài vĩnh viễn không có cách nào đến được.

“Sao vậy? Trên mặt em có gì ư?” Bạch Tuyết ăn một chút rồi quay sang

nhìn Lang Vương, vì sao anh nhìn chằm chằm vào cô như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.