Có thể có một ngày nào đó anh cũng sẽ ném cho cô một chút tiền, sau đó
để cho cô làm bộ không biết anh không?
Có thể có một ngày như vậy không?
Bạch Tuyết có chút khổ sở, có rất nhiều chuyện cô không cách nào nắm
giữ được, từ trước đến nay cô đều sống ở sau lưng người khác, giống như
là ở nhà, cô chính là một người không có tiếng nói gì!
Cho nên bất kể Lãnh Dạ dùng phương thức gì đối với cô, cô cũng sẽ lặng
lẽ rời khỏi anh, tuyệt đối sẽ không sẽ dây dưa tới nữa!
Bạch Tuyết cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Lãnh Dạ cảm giác được người phụ nữ trong ngực rất an tĩnh, mở mắt ra
xem một chút, hoá ra cô đã tựa vào hắn để ngủ thiếp đi.
Nhìn ra phía ngoài trời đã tối đen, là lúc hắn nên trở về bên kia một lúc,
nhẹ nhàng đứng dậy, vì Bạch Tuyết đắp chăn lên, sau đó chuẩn bị rời đi.
Hắn rất muốn ôm cô cùng nhau ngủ, nhưng là bên kia có rất nhiều
chuyện cần hắn phải đi xử lý, mặc dù hắn đã có Vương Phi rất hiền huệ,
giúp hắn xử lý một số chuyện , nhưng mà hắn vẫn phải trở về, dù sao hắn
cũng thuộc về nơi đó.
Sớm muộn hắn cũng phải trở về yêu giới, chẳng qua là lần này hắn sẽ
không một mình trở về, hắn lại càng không để Bạch Tuyết chết đi, hắn sẽ
mang cô cùng nhau rời đi nơi này, để cho cô vĩnh viễn thuộc về hắn.
Lãnh Dã rất mâu thuẫn, bởi vì cô của kiếp trước cùng kiếp này không
giống nhau, khác biệt một trời một vực!
Nhưng là, sinh tử luân hồi cũng đã chứng minh Bạch Tuyết là hậu nhân
củ Mẫu Đơn tiên tử , như vậy hắn lại càng không sẽ bỏ qua cho cô. . . . . .