Cho nên ——
“Đản Nhi làm sao sẽ là con của tôi, chuyện đó đã xãy ra vào 500 năm
trước kia, đứa bé…… Lại còn nhỏ như vậy sao!” Ý tứ Lang Vương thực rõ
ràng, 500 năm trước anh và người phụ nữ này từng có một lần quan hệ kia.
500 năm, đứa nhỏ này không có khả năng nhỏ như vậy, nghi vấn của Lang
Vương cũng là nghi vấn của Bạch Tuyết.
“Mẹ —— chúng ta đi, ông ấy không nhận con càng tốt, con còn không
muốn ở cùng ông ấy đâu!” Đản Nhi phồng quai hàm lên nói. Kỳ thật, cậu
nào hy vọng có người ba đến yêu cậu như thế nào, nhưng mà cậu lại có
lòng tự trọng rất lớn. Vì thế, ông ấy không muốn cậu, cậu cũng không nghĩ
muốn ông ấy đâu!
Lang Vương lại một lần bị lời Đản Nhi nói làm chấn động!
Là cái xương cứng, con ngươi rõ ràng hy vọng có ba, lại mạnh miệng nói
không muốn anh. Không phải anh không nghĩ muốn đứa nhỏ này, mà
là…… Không phải của anh tuyệt đối anh không sẽ nhận.
Gần như, đứa nhỏ này cũng đã hiểu một ít tâm tư của Lang Vương. Cậu
bước chân nhỏ, đến gần Lang Vương, đứng lại ở trước mặt anh, ngửa đầu,
nhìn chăm chú vào anh.
“Tôi biết, ông là ba của tôi. Bất quá hiện tại tôi không muốn nhận ông,
bởi vì…… Ông không phải là người ba tốt, ông không tin tôi, không tin mẹ
tôi.” Nghe thấy Lang Vương nói chuyện của 500 năm trước, Đản Nhi biết
người đàn ông này trăm phần trăm chính là ba cậu.
Bởi vì cậu chính là sinh ra ở 500 năm trước kia ……
Người lớn đều không nói lời nào, bao gồm Đan Đan cũng không tính
toán muốn giải thích đây là cái gì?