LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2861

Nghe thấy trời mưa bên ngoài, Đản Nhi bỗng nhiên hưng phấn lên, trời

mưa, đã nói lên ánh trăng sẽ không xuất hiện, cậu cũng liền không cần chịu
dày vò. Hiện ra nguyên hình với cậu mà nói là tra tấn thảm thiết.

Nhìn mưa phùn bên ngoài, cậu cao hứng liếm một ngụm kẹo que, lại lần

nữa ngồi trở lại sô pha.

“Ức Ức, anh có phát hiện hay không, từ đầu tới đuôi cậu ta đều cầm cái

kẹo que này, giống như chưa bao giờ có đổi quá, anh nói cái kẹo que
lleeqquuyyddoon này có thể có vấn đề hay không?” Niệm Niệm thấp thấp
hỏi.

“Cái kẹo que này nhất định có vấn đề, chúng ta chờ sau khi cậu ta ngủ,

nghĩ cách trộm cái kẹo que kia ra ngoài.” Ức Ức nhỏ giọng trả lời.

“Được.”

Trong phòng bên kia, Long Chu đi đến phía trước cửa sổ, nhìn ra bên

ngoài.

Khi còn nhỏ anh đáp ứng mẹ sẽ chiếu cố em gái thật tốt, chỉ là, hiện tại

không thấy em gái, anh thực xin lỗi mẹ.

Hoa trà đỏ thắm bên cửa sổ, ở tiếng mưa rơi tích tích tháp tháp, chậm rãi

trầm trọng mà nở rộ. Anh đi đến trước cửa sổ, mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ,
nghe tiếng mưa tí tách rơi, nhớ tới giọng nói quen thuộc mà đã lâu chưa
nghe. Nha, đó là giọng nói của mẹ. Tưởng tượng lại về giọng nói lải nhải
của mẹ một chút —— đáng tiếc mẹ đã cưỡi hạc đi tây thiên!

Thời tiết như vậy, ngoài trừ nhớ mẹ ra, tôi còn có thể đi nghĩ cái gì? Cứ

hoài niệm như vậy, anh trừ bỏ thương cảm, còn có thể nói về cái gì? Ở đây
cảm thương thời tiết, anh ngoại trừ nói hết, cũng chỉ có thể nói hết.

“Tôi còn không biết cô tên là gì?” Long Chu hỏi Bạch Tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.