Máu đàn ông chảy trong xương cốt anh ta, cũng mang theo kiên trì và cố
chấp của đàn ông, anh cũng là người giống như vậy.
Anh cũng có em gái, em gái làm sai chuyện, anh vẫn là không đành lòng
chân chính thương tổn cô. Anh biết anh ta yêu Bạch Tuyết, Bạch Tuyết
cũng tuyệt đối sẽ vì anh ta mà bao dung cả nhà anh ta, tựa như lúc mẹ anh
tìm mọi cách muốn giết bọn nhỏ, Bạch Tuyết đều khoan dung những việc
mà mẹ đã làm. Điều này làm cho anh cảm động, cũng thật bội phục sự độ
lượng của cô vợ nhỏ.
“Long Nhi, em đối với người đàn ông này đã tận tình tận nghĩa, anh trai
biết hôm nay em liều chết cứu một nhà bọn họ. Nhưng mà, anh trai không
nghĩ em có chuyện, không nghĩ em có bất luận những chuyện gì, anh trai
hy vọng em sẽ sống thật tốt, sống thật tốt.
Về sau em không cần lại nhớ anh ta, anh ta không thuộc về em, trong
lòng anh ta cũng không có em, càng…… Sẽ không yêu chúng ta! Em gái,
em ngu ngốc với bọn họ lâu như vậy, em hẳn là nên biết, đối với anh ta, anh
trai cũng đã đủ nhân từ. Người này hiện tại em cũng nên thấy rõ, về sau,
chuyện của Lãnh Dạ và em không có quan hệ nào hết, em về nhà với anh
trai có được không? Trong nhà mới là mục dích của em, chính em nỗ lực
thật tốt, anh tin tưởng em biết nên làm như thế nào! Anh trai sẽ trợ giúp em
trở lại dáng vẻ như xưa, anh trai cũng không tin tà ma, chỉ cần về sau chúng
ta làm người thật tốt, em sẽ biến trở lại. Anh trai có lòng tin này, nhất định
em sẽ trở lại dáng vẻ như xưa, Long Nhi tin tưởng anh trai có được không?
Về nhà với anh trai đi.”
Mặt Lang Vương, mạnh mẽ mà vặn vẹo một chút. Anh biết, yêu một
người có rất nhiều loại, nếu anh ta vẫn luôn muốn ích kỷ đưa em gái đi,
phỏng chừng ngày Tiểu Long Nữ biến trở về sẽ càng xa hơn.
Con đường anh ta tìm em gái rất khó khăn, Lang Vương cũng hiểu rõ.
Mà Bạch Tuyết đới với Long Chu mà nói, giống như là một giấc mông xa