giận dỗi nói.
“Anh không nên chăm sóc em như một đứa bé, em không thích cái loại
cảm giác này, người đàn ông của em chính là người đàn ông của em, ngàn
vạn lần không nên cho em suy nghĩ tưởng tượng khác!” diendddnalqd
“Được.” Anh đồng ý. Anh muốn chính là những lời nói này, anh yêu
Tuyết Nhi, làm sao lại hy vọng Tuyết Nhi vẫn luôn giống như một đứa bé,
như vậy anh rất có cảm giác tội ác, mỗi một lần thân thiết với vợ mình đều
rất rối rắm.
Nếu Tuyết Nhi cũng không hy vọng như thế, anh liền an tâm rồi.
Trở lại trạng thái ban đầu cũng không đơn giản.
Chỉ như vậy xoay mặt qua, rút đi tất cả ý cười trên mặt anh, làm người
khác cảm thấy kính sợ lạnh lùng thờ ơ, một đôi mắt có thần, cũng sắc bén
mà làm người khác không thể không ngồi nghiêm chỉnh!
Người đàn ông này, người đàn ông thành thục, thật thà, trầm ổn, tang
thương, cơ trí và dũng cảm, chân chính làm được nhận được thả được tự
nhiên như nước chảy mây trôi, cũng phát huy hồn phách sức quyến rũ lay
động lòng người tới cực hạn.
“Ba, nếu mẹ khó chịu, vậy hãy đưa mẹ vào phòng ngủ nghỉ ngơi đi.” Ức
Ức một bên chơi trò chơi một bên săn sóc nói.
Lang Vương nhìn xem bốn phía, nơi này nào có phòng ngủ nào! Nếu có
phòng ngủ anh có thể bị dày vò đến nỗi như vậy sao!
“Con trai, con cho rằng nơi này là nhà chúng ta, nơi này làm gì có phòng
ngủ.” Lang Vương nghi ngờ nhìn Ức Ức, đứa con trai này chưa bao giờ
khoác lác, nói chuyện cũng là lời nói sắc bén, rất ít khi không đáng tin cậy,