“Làm ơn đi tiểu thư, đừng kêu, tôi không muốn bị người ta bắt đi đâu.”
Tuyết Nhi cũng thức thời, rốt cuộc hiện tại cô mặc thành như vậy, bị người
khác nhìn thấy cũng không tốt. Vì thế giọng nói đè thấp rất nhiều.
Phát hiện người đàn ông này đang nhìn thân thể của mình, mặt cô đỏ lên.
“Anh —— còn nhìn, không có việc gì thì đi nhanh lên! Cửa ở chỗ đó,
mời, không —— không tiễn.” Tuyết Nhi bởi vì khẩn trương nói chuyện có
chút lộn xộn.
Lang Vương không đi, ngược lại đi tới chỗ Tuyết Nhi, nhẹ nhàng hôn
một cái ở trên trán cô. “Tôi chính là muốn gặp em, mới đến tìm em, vì sao
phải đi.” Anh thâm thúy nhìn Tuyết Nhi, Tuyết Nhi không thể không thừa
nhận người đàn ông trước mắt này đẹp trai đến từng chi tiết, nói thật, cô đã
bị hấp dẫn.
“Em đi mặc quần áo đi, nếu không đừng trách tôi không thể bảo đảm kế
tiếp sẽ xãy ra chuyện gì!” Tuyết Nhi chạy về phòng ngủ, Lang Vương đi
đến phòng vệ sinh rửa sạch mặt một phen, để chính mình thanh tỉnh một
chút.
Tuyết Nhi đã mặc quần áo khác ra ngoài.
Tóc dài nhánh tinh tế, luôn xõa lên trên hai vai, lộ vẻ nhu hòa, có khi
phân tán vài lọn tóc dài, hiện ra một loại phong thái khác, đột nhiên từ
thành thục trở nên đáng yêu, làm người khác sinh ra chút cảm giác yêu
thích thương tiếc, làn da trắng tinh giống như trứng gà vừa mới lột vỏ, đôi
mắt to chớp chớp giống như có thể nói, môi đỏ nho nhỏ và làn da màu
trắng, càng hiện rõ ràng, một đôi lúm đồng tiền phân bố ở đều trên hai sườn
mặt, nhẹ nhàng cười, má lúm đồng tiền ở gương mặt như ẩn như hiện, đáng
yêu như tiên nữ.
Lang Vương ngồi ở trên sô pha nói: “Vừa rồi thực xin lỗi, mỗi một lần
đối mặt với em, tôi đều không thể khống chế chính mình, trước khi gặp em,