Lãnh Hạo chợt cả kinh đứng nhìn, tình huống này là sao? Chẳng lẽ có kẻ
thù?
Nhìn chung quanh, không có phát hiện bất kỳ thứ gì không ổn, lên xe
mới biết tại sao để cho hắn câm miệng, nguyên lai là Bạch Tuyết ở trong xe
ngủ. Si ngốc lui về phía sau nhìn. Bộ dáng kia đã thật lâu hắn không có gặp
được rồi, thật đúng là muốn cô.
Ba ——
Cái ót của Lãnh Hạo hung hăng bị một cái tát.
Lãnh Dạ để cho hắn câm miệng, hắn không dám nói lời nào, nhưng là tại
sao lại đánh hắn? Chẳng lẽ sau ót của hắn viết chữ đánh sao!
"Nước miếng cũng chảy ra rồi, lái xe đi!"
Lãnh Hạo ủy khuất khởi động xe, Lãnh Dạ ở phía sau đem Bạch Tuyết
ôm lấy. Vóc người Bạch Tuyết rất nhỏ nhắn, Lãnh Dạ thì rất khôi ngô, ôm
Bạch Tuyết giống như ôm một đứa trẻ đang ngủ. Lại còn rúc vào trong
ngực Lãnh Dạ, nhìn dáng dấp ngủ rất ổn định.
"Chuyên tâm lái xe." Lãnh Dạ trầm thấp nhắc nhở.
Anh họ thật hẹp hòi !
Lãnh Hạo không nói gì, bởi vì Lãnh Dạ không để cho hắn nói chuyện,
Thật là hẹp hòi, cô gái của anh nhìn cũng không cho nhìn! Trông bộ
dáng ngủ ngon của Bạch Tuyết đối với bản thân chính là một cảnh đẹp, bỏ
lỡ như vậy thật sự là đáng tiếc!
Ba ——
Cái ót lại lần nữa bị một cái tát.