"Anh hôm nay tại sao tới đón tôi?" Dương Phỉ trong lòng sốt ruột, thế là
thốt ra.
"Muốn gặp cô." Cung Hàn lại đơn giản trả lời.
Dương Phỉ đối với câu trả lời của hắn thật bất ngờ, bất quá trong lòng
nghe xong lại rất vui vẻ, người đàn ông này mặc dù là một nhân vật nguy
hiểm, thế nhưng nhìn lại rất đẹp trai.
"Tôi cũng rất muốn thấy anh." Dương Phỉ xấu hổ trả lời.
"Cô không sợ tôi sao?" Cung Hàn hỏi.
Dương Phỉ ngẩng đầu, nhìn người đàn ông ở trước mắt, hắn nhìn thật là
yêu nghiệt , cô thậm chí còn hoài nghi hắn đến từ ngoài tinh cầu, bởi vì khí
chất trên người hắn không giống người thường, có lẽ sát thủ đều là đặc biệt
như thế .
"Không sợ."
"Cô đang nói dối, tôi đã làm cái gì trong lòng cô phải hiểu, đôi tay này
đã từng giết rất nhiều người, vậy mà, nó cũng không nương tay. Nhất là, nó
thích đồ trân quý hiếm thấy ." Cung Hàn nói vậy khiến cho Dương Phỉ toát
mồ hôi, người đàn ông này tư tưởng có chút BT, hơn nữa ánh mắt của hắn
rất hung ác làm Dương Phỉ khiếp đảm .
"Bất quá, tôi sẽ không giết phụ nữ, bởi vì phụ nữ chính là con mồi của
đàn ông, lấy lòng đàn ông.".
Cung Hàn lại gọi hai phần điểm tâm ngọt, Dương Phỉ không nghĩ tới hắn
là một một người đàn ông cư nhiên cũng sẽ ăn điểm tâm ngọt! Khẩu vị thật
là đủ đặc biệt.
Biết hắn không giết phụ nữ, Dương Phỉ cũng yên tâm không ít.