Lãnh Dạ lúc này tựa như một đứa nhỏ tham ăn, khiến Bạch Tuyết không
khỏi muốn cười, thế nhưng người đàn ông này lại không có vì vậy mà
ngượng ngùng, vẫn lạnh lùng biểu tình nghiêm nghị, chờ Bạch Tuyết đưa
lên cái hôn thật sâu.
Bạch Tuyết thẹn thùng, vươn tay nhỏ bé, cầm lấy khuôn mặt lạnh lùng
của Lãnh Dạ, hôn lên môi, bắt đầu cho Lãnh Dạ cái hôn nhiệt tình.
Lãnh Dạ vừa nãy vốn bị Bạch Tuyết xờ tới cũng đã bốc cháy, lúc này
còn chịu sự chủ động của Bạch Tuyết, khiến hắn không muốn nhịn nữa,
cũng không cần nhẫn, hắn bây giờ chỉ muốn cô, thế là đứng dậy, đem Bạch
Tuyết ôm lấy, hai tay hắn nhấc chân Bạch Tuyết lên, sau đó bàn tay nắm
chắc ngang hông, hai tay còn thuận thế ép sát bộ ngực của Bạch Tuyết lại,
Bạch Tuyết thân thể khẽ run lên, tựa hồ bị Lãnh Dạ liên tiếp kích thích đến,
nhẹ nhàng run rẩy đã bị Lãnh Dạ cảm nhận được, khóe miệng hắn vừa kéo,
cô luôn luôn dễ dàng động tình như vậy, khúc nhạc dạo còn chưa có bắt
đầu, thì đã có phản ứng.
Lãnh Dạ ôm Bạch Tuyết đi vào phòng ngủ, đem Bạch Tuyết áp ở trên
giường.
"Bé con, em chỉ biết nghịch lửa, chẳng lẽ không định dập tắt lửa sao?
Ưm?" Lãnh Dạ bị Bạch Tuyết mềm mại không xương kích thích khiến phía
dưới đã sớm có ý chí chiến đấu sục sôi.
Hắn không thể chờ đợi được , hung ác , không có bất kỳ khúc dạo đầu ,
hung hăng xâm nhập vào thân thể Bạch Tuyết, Bạch Tuyết lập tức kêu một
tiếng a --
Lãnh Dạ bàn tay to nắm lấy vòng eo Bạch Tuyết, vì để cho chính mình
mỗi một lần tiến vào có thể tiến sâu hơn, Bạch Tuyết vẫn như cũ không có
cách nào thích ứng sự hung ác này, đành cực lực nhẫn nại, người đàn ông
này vì sao khát khao như thế? Anh không phải mỗi ngày buổi tối đều phải