" Vương quản lý, lập tức đem Lãnh Hạo gọi tới." Lãnh Dạ nghiêm nghị
ra lệnh.
Vương quản lý vừa nghe người đàn ông này biết tên của mình, hơn nữa
dám trực tiếp xưng hô tên của giám đốc , như vậy người này chẳng lẽ thực
sự là nhân vật trong truyền thuyết ?
Hắn?
Lãnh tổng?
Nếu như là vậy?
Chết chắc rồi!
Chỉ chốc lát sau Lãnh Hạo đã tới.
"Anh, đến làm khách sao." Lãnh Hạo cười ha hả đi tới, thế nhưng ánh
mắt lại liếc về phía Bạch Tuyết bên cạnh Lãnh Dạ , mặc dù Bạch Tuyết
mang theo kính râm, thế nhưng hắn liếc mắt một cái liền đã nhận ra.
Lãnh Dạ lấy xuống kính mát, nhíu mày, lãnh ý liếc mắt qua Lãnh Hạo
một cái!
Lãnh Hạo thu được sóng điện, lập tức thần sắc bình thường.
Nhưng mà, ở khi Lãnh Dạ lấy xuống kính mát một khắc, Vương quản lý
sắc mặt đại biến, trong đầu thoáng qua hai chữ -- xong!
"Lãnh... Lãnh tổng!" Thanh âm ông ta run rẩy, chết đã đến nơi nên sợ
hãi.
Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn về phía ông, khuôn mặt kia quá tuấn mỹ, khiến
những người trong phòng chấn động, thoáng cái hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.