"Khốn kiếp, anh cách xa tôi một chút --" Bạch Tuyết chỉ vào Cung Hàn
quát, thanh âm vẫn là thỉnh thoảng giống như bề trên nói , thỉnh thoảng sinh
khí giống như trẻ con nói chuyện.
"Bạch Tuyết, đừng làm rộn, rất nguy hiểm, đi xuống trước có được
không?" Cung Hàn lo lắng nói.
"Không muốn! tôi muốn bay như vậy, chơi rất vui nha, còn anh -- xéo đi,
nếu không, tôi sẽ không khách khí --" Bạch Tuyết trừng mắt quát Cung Hàn
.
"Không được tôi muốn dẫn em đi xuống, như vậy quá nguy hiểm!" Cung
Hàn hướng Bạch Tuyết bay tới.
Bạch Tuyết bỗng nhiên bay lên ,một cước đạp vào Cung Hàn, thân thể
Cung Hàn liền hướng về phía sau tránh thoát chân của Bạch Tuyết , thuận
thế hai tay nắm lấy chân cô, hướng về phía mình kéo qua.
"Nghe lời, có gì ủy khuất đi xuống rồi nói có được hay không?" Cung
Hàn đổ mồ hôi , Bạch Tuyết rốt cuộc là có chuyện gì sảy ra?
"Hứ, bại hoại, buông tôi ra --" Chân Bạch Tuyết bị Cung Hàn lôi kéo,
hơn nữa thân thể đã đánh phải hắn.
"Em và em gái, mau sử dụng tuyệt chiêu." Sói con số một vừa thấy Cung
Hàn khó đối phó, thế là từ bên cạnh chỉ huy .
"Không được, em lo lắng sẽ làm bị thương đến thân thể của mẹ !" Sói
con số hai rống to hơn, bọn họ sở dĩ còn chưa có đối phó với Cung Hàn,
chủ nếu là không có xuất ra bản lĩnh thật của mình, hiện tại chỉ mới dùng
ba phần công lực.
"Tên này rất khó đối phó, chúng ta phải nghĩ biện pháp!" Sói con số một
hét lớn.