Cung Hàn nghĩ: Thế nào khiến Bạch Tuyết làm mới có thể không bị lộ?
Nếu như là hắn, hắn sẽ tiến lên nắm lấy cổ áo, sau đó hung hãn nói: Muốn
tổn thất? Không có cửa đâu, tốt nhất là ở đâu tới thì về lại đó! Nếu không sẽ
đưa hắn chở lại trong bụng mẹ đi!
Thế nhưng, những lời này không thể nói cho Bạch Tuyết, cô nhất định
nói không nên lời!
"Những chuyện nhỏ nhặt này, không nhọc phiền Hàn ca, tôi liền có thể
trả lời ." Lãnh Dạ đi lên phía trước.
"Anh không phải là muốn thâu tóm vụ buôn bán sao? Tôi hiện tại liền
nghiêm túc nói cho anh biết, đừng mơ mộng hão huyền, ở đây tất cả cùng
anh không có vấn đề gì, anh nếu muốn cướp, lão đại của chúng tôi sẽ phụng
bồi --" Thanh âm Lãnh Dạ rất lạnh, trong giọng nói lộ ra âm ngoan, hắn
vốn bởi vì chuyện của Bạch Tuyết mà vẫn nghẹn khuất, nhìn Cung Hàn
không thể đánh, trong lòng một mực nhẫn nhịn, lúc này, trong lòng hắn
đang từng chút từng chút phát tiết ra bên ngoài .
"Mày là ai, dám cùng tao đàm phán!" Tên lão đại tức giận, mặc dù hắn bị
khí thế người mang kính râm trước mắt chấn trụ, thế nhưng, nói như thế
nào hắn cũng đã vào nam ra bắc là đại ca hắc bang , kiến thức tự nhiên
không ít, người xấu hắn cũng đã gặp, nhưng người đàn ông trước mắt này
khiến hắn có một chút nao núng! Thế nhưng, hắn là lão đại, cũng không thể
đánh mất mặt mũi!
Nếu như bị người ngoài biết hắn đường đường là lão đại, bị một thủ hạ
dọa sợ, thì vị trí lão đại liền ngồi không yên!
"Tôi và anh đàm phán là còn coi trọng anh, không nên không biết sống
chết tìm đường chết --" Lãnh Dạ giơ một chân lên, giẫm nát trên đùi hắn ta,
sau đó dùng sức một chút, chỉ nghe được tiếng răng rắc, chỉ thấy trán hắn
bắt đầu đổ mồ hôi, đau đến nhe răng trợn mắt.